CUỘC SỐNG VÀ CUỘC ĐỜI - BỐN GIAI ĐOẠN ĐỜI NGƯỜI


*
*

Người sống tốt cuộc sống của mình là bạn biết cách trải nghiệm cuộc sống. Người không ngần ngại tìm kiếm hầu hết điều khiến phiên bản thân thoải mái, càng ko vì tiết kiệm ngân sách và chi phí mà phân vân khi quyết định mua một món đồ mang về niềm vui cho mình. Đấy mới là cuộc sống có thể khiến chúng ta vui vẻ, niềm hạnh phúc để sau này chúng ta cũng có thể mỉm cười nhớ về nó lúc xế chiều.

Bạn đang xem: Cuộc sống và cuộc đời


Cuộc sống này vốn trở ngại hơn chúng ta tưởng, cấp thiết lúc nào cũng vui vẻ, hạnh phúc. Sẽ có những lúc bọn họ cảm thấy nhức thương, có những khi muốn rơi nước mắt và gục ngã. Quả đât này đầy lếu láo loạn với phức tạp, mỗi bước đi phần lớn khiến bọn họ phải băn khoăn vì ko biết làm sao để cho đúng, mang lại không lầm đường.

Nhưng chỉ việc bạn tin tưởng, nhắm mắt lại yên bình một chút, suy xét cẩn trọng các bạn sẽ tìm được kim chỉ nam khiến bạn muốn kiên định mà tiến lên. Đến khi ấy, quả đât sẽ nhường cho bạn một nhỏ đường, còn bạn sẽ tìm được bé đường đúng chuẩn cho phiên bản thân. 

*

Tất nhiên, không hẳn lúc nào tiến lên cũng đều có được hiệu quả tốt, không có ai dám có lẽ rằng con mặt đường phía trước bạn là tuyến đường thẳng tắp ko nhấp nhô, uốn lượn… chỉ cần bạn tin tưởng toàn bộ những khó khăn đó chỉ nên để chúng ta rèn luyện khả năng trước khi tìm kiếm được đúng đường. Bởi lẽ, có một số trong những việc không tốt nhất định buộc phải nói cho tất cả những người khác nghe. Có đau buồn nhưng chớ quá mong muốn người khác hiểu. Có nhiều chuyện theo thời gian rồi đang lãng quên. Phần nhiều nỗi đau, vất vả bạn trải qua dần dần rồi sẽ được đền đáp một biện pháp xứng đáng.

Tôi thiệt sự nghẹn ngào với cảm động khi cầm cây viết viết yêu cầu những mẫu chữ nầy để triển khai chứng về Chúa Giê-xu, về mọi gì nhưng mà Ngài đã làm trên đời sống của tôi.

Tôi sinh ra và phệ lên trên một khu phố nghèo ở thành phố Hải Phòng. Tuổi thơ dại của tôi qua đi cùng bao đứa trẻ bình thường khác. Năm tôi 15 tuổi, kia là bước ngoặc bự của cuộc đời tôi và cũng là 1 kỷ niệm gian khổ và thâm thúy nhất. Vị nó là bước trước tiên của tôi trên con đường lầm lạc và tội lỗi. Tôi sẳn sàng bỏ lại bố mẹ anh, bà mẹ yêu thương để tự tìm cho doanh nghiệp một cuộc sống, một lý tưởng. Những hành vi và câu hỏi làm của tôi hiện nay chỉ là gần như hành vi ngông cuồng với rồ ngây ngô của một thằng nam nhi mới lớn, dòng giá vô cùng đắt cơ mà tôi cần trả cho sự bồng bột đó là 10 năm tù.

Vào năm 1975, trận chiến tranh việt nam chấm dứt. Nhì miền Nam-Bắc đã được thông yêu mến đi lại. Tôi tất cả một người bác ở trong phái nam ra chơi, cùng với cậu con trai hơn tôi nhì tuổi. Anh ta sẽ kể lại đến tôi nghe lần khần bao nhiêu chuyện về cuộc sống đời thường của fan dân sử dụng Gòn. Với đầu óc của một đứa trẻ, tôi tưởng tượng ra tương đối nhiều giấc mơ về một cuộc sống đời thường sung sướng và hạnh phúc. Những ý tưởng cứ thúc đẩy trong tôi với tôi đã quyết định trốn đi sử dụng Gòn, sẽ được tận mắt tận mắt chứng kiến và nếm trải cuộc sống đời thường xa hoa và no ấm đó. Tôi ra bến tàu thủy Bắc-Nam ngơi nghỉ cảng và trốn lên tàu vào sài Gòn, trên người chỉ tất cả duy duy nhất một bộ quần áo đang mặc với một tấm địa chỉ cửa hàng của chưng tôi.

Vừa đặt chân lên đất Sài Gòn, tôi đã trở nên choáng ngộp bởi cuộc sống thường ngày của tp nầy. Tôi chẳng biết đi về phía nào để hỏi tìm nhà đất của bác tôi, thật ra quá sức tưởng tượng của một đứa con trẻ 15 tuổi như tôi. Hôm đó, tôi cần ngồi ngoài đường và mang đến ngày hôm sau tôi new nhờ được tín đồ chỉ mặt đường tới nhà chưng tôi.

Đến năm 1976, sau 1 năm ở nhà bác tôi, có người em họ, bé ông chú tôi ở ngoài Bắc vào đem theo tin là cậu mợ tôi rất mong tin tôi vì đắn đo tôi đi đâu. Tôi cũng tương đối muốn ra Bắc để trở lại viếng thăm nhà, nhưng lại lại không tồn tại tiền. Do vậy tôi đã cùng cậu em chúng ta đi xin vấn đề làm để kiếm chi phí về. Cuối cùng, cửa hàng chúng tôi cũng xin được việc, tạo cho một người Hoa ở ngay gần nhà bác bỏ tôi, chuyên sữa chữa và tân trang lại xe ôtô. Có tác dụng được bố bốn tháng, bao gồm được một trong những tiền, tôi rủ cậu em tôi ra Bắc, nhưng lúc bấy giờ cậu ta nói là fan ta đại chiến ở ngoài Bắc bắt buộc chưa ra được cùng rủ tôi ở lại thêm một thời gian nữa rồi thuộc về. Tôi đã gật đầu ở lại, tuy nhiên chỉ một thời gian ngắn sau, số tiền nhưng mà tôi tích lũy được, vẫn ném hết vào hồ hết ván bài bác thâu đêm. Tôi rất buồn bực vì không tồn tại tiền ra Bắc và trước đôi mắt là đồng đội chúng tôi không tồn tại gì nhằm ăn. Trong những lúc tôi bất mãn với phiên bản thân mình thì cậu em họ tôi vẫn vạch ra đến tôi một phương pháp kiếm tiền rất cấp tốc chóng, khiến cho tôi đang trong khi chán chường, không thống trị được chủ yếu mình, thuộc cậu ta làm những quá trình bất thiết yếu và đã bắt buộc trả giá bán cho bài toán đó: Hai đồng đội tôi ra hiệu quần áo khi thuê đồ, em tôi đóng có tác dụng chú rễ, còn tôi thì đóng vai phụ rễ cùng thuê xe pháo tắc-xi nhằm "đón dâu”. Trước khi đi tôi cắm một chiếc búa đinh nghỉ ngơi trong bụng còn em tôi cụ ống nước bởi sắt. Khi vẫn thuê và đàm phán được xe cộ ra vùng ven thành phố, tôi bảo người lái xe đỗ lại để tôi đi lau chùi cạnh đường lớn là rừng cao su. Khi người lái xe đến xe dừng lại thì cậu em tôi, từ đằng sau rút ống sắt ra đập tiếp tục vào đầu người điều khiển xe mang đến khi người điều khiển xe bất tỉnh lịm đi. Shop chúng tôi liền kéo xác của người điều khiển xe xuống một cái rãnh ở ngay sát đường, rồi bao phủ lá cây cao su lên. Hoàn thành việc, hai anh em tôi phóng trực tiếp về sài Gòn. Xe chạy gần đến bến xe pháo miền Tây thì công ty chúng tôi bị ngăn xe và soát sổ giấy tờ. Tôi biết là bao gồm chuyện bắt buộc rất sợ. Trong những khi cảnh liền kề đang coi và chất vấn xe thì hai đồng đội tôi vứt xe chạy vào vào bến xe cộ miền Tây, chú em tôi bị bắt ngay trong khi đó, còn tôi thì chạy thoát. Em tôi bị chuyển vào đi khám Chí Hòa, tôi không dám về nhà bác tôi ngay.

Xem thêm: Chuẩn Bị Đồ Đi Sinh Cần Những Thứ Cần Mua Khi Sinh Và Cho Em Bé

Một tuần, sau tôi quay về nhà bác tôi, thì anh tôi nhắc lại công an đến bên tìm tôi vày em tôi đã khai ra hết với khuyên tôi ra đầu thú. Trung ương trạng tôi thời gian đó rất là sợ. Bác tôi thì chẳng thể cho tôi nghỉ ngơi lại được nữa, cố gắng là tôi đổi thay một kẻ lang thang, không nhà cửa. Khoảng bốn tháng sau, tôi thấy hình ảnh em tôi đăng bên trên báo, tại tòa án tp Sài Gòn, em bị án 15 năm phạm nhân còn tôi xử vắng khía cạnh 10 năm với bị truy hỏi nã ở dùng Gòn. Khi tìm kiếm được ít tiền, tôi đang vào thăm em tôi sinh sống Chí Hòa và được biết thêm cậu ta đã chết ở vào khám do mắc bệnh lao phổi
Với một thực trạng như vậy tôi tảo ra Bắc vào thời điểm năm 1978. Về tp hải phòng được sáu tháng thì tôi bị bắt, năm kia tôi bắt đầu 18 tuổi. Tôi bị đi đày nghỉ ngơi Tuyên Quang. Sau khoản thời gian chịu án phân phát 10 năm tôi được trả lại từ bỏ do vào thời điểm năm 1988.

*

Đến cuối năm 1988, tôi với hai người bạn đã xuống tàu của không ít người vượt biên ra nước ngoài, để giật của trưởng tàu và những người dân trên tàu một số tư trang và rubi bạc, đá quí. Tandtc nhân dân thành phố tp hải phòng đã tuyên án 5 năm tầy giam cùng bị đưa theo đày sinh hoạt trại Hà Giang vị tội cướp tài sản công dân. Trong cảnh tù tội đói khổ, thuộc quẩn, tôi và một vài phạm nhân người hải phòng đã vực dậy đòi nhân quyền và bị khép vào tội nổi loạn trong trại giam, phòng đối không chịu lao động, tấn công lại cán bộ, buộc phải quản giác phân phát 5 năm phạm nhân giam trên trại tôn tạo Sơn La. Tổng khung người phạt là 10 năm.

*

Sau những năm tháng đày ải quay trở lại với gia đình, tôi mong làm lại cuộc đời của mình bằng cách cố gắng làm việc để khiến cho mình một cuộc sống thường ngày tốt đẹp, trong sáng hơn. Thế nhưng thật là buồn bã cho một quãng đời mất non của tôi, tôi đã nỗ lực và đã nỗ lực hết sức bằng nghị lực, bởi sự từ bỏ giác của lòng tôi. Tôi sẽ tự nói với bao gồm mình trước đây vì tội lỗi bắt buộc tôi đã đề xuất chôn vùi đi hai mươi năm trong tù, nên bây giờ dù cuộc sống thường ngày có khó khăn về thiết bị chất như vậy nào, thì tôi cũng trở thành không làm phần lớn việc như trước đây nữa. Tháng ngày cứ vậy trôi qua, những sự thiếu thốn đủ đường về vật chất và phần đông nan đề trong cuộc sống cứ dằn vặt nghỉ ngơi trong tôi. Tuy vậy lúc bấy tiếng với nghị lực và phiên bản lỉnh của mình, tôi tin chắc là 1 trong những ngày nào kia mình sẽ thay đổi được hoàn cảnh và cuộc sống sẽ không giống thôi. Tuy thế tôi đã không làm được điều nầy do chỉ cần phải có một thời cơ nào kia lànhững ý nghĩ xấu xa từ sâu thẳm trong tâm tôi lại chổi dậy và khiến cho tôi khó có thể thắng hơn được

Tôi bao gồm một số các bạn em trước đây cùng sống với tôi ngơi nghỉ tù, nhưng về trước tôi mang đến nhà tôi chơi. Thấy tôi rơi vào yếu tố hoàn cảnh khó khăn, một đồng xu cũng không có, bọn họ rũ tôi bình thường vốn làm ăn kèm họ, tôi nói tôi làm cái gi có vốn làm ăn. Mà lại họ không buộc phải vốn bằng tiền của tôi, loại họ đề nghị là vốn 20 năm vào tù ra tội của tôi. Họ hứa hẹn với tôi ngày khánh thành phi trường Cát Bi, tp hải phòng thì tôi xuống, chỉ việc xuống hôm đó là tôi sẽ sở hữu được một khoản tiền. Quả quả như vậy, tôi xuất hiện hôm đó và nhận được một khoảng tiền. Hôm sau chúng ta bảo tôi xuống cùng cứ như thế tôi biến hóa kẻ bảo kê cho họ, với đã phải thực hiện nhiều việc tội lỗi khác như đòi nợ, đi thu tiền quy định ở bến bài, từ từ tôi thay đổi tôi phần đa cho đồng tiền. Mà lại khi đã gồm tiền thu nhập không hề nhỏ từ những việc làm tội lỗi vì vậy thì tôi lại cảm thấy lo ngại và không yên tâm khi nghĩ mang đến quá khứ và như"f5ng năm mon mà tôi đã nếm trải, tôi cảm xúc rất buồn, nhất là khi thấy cảnh mẹ tôi ngày càng già do lo lắng. Tôi siêu xót xa với thương mẹ nhưng tôi biết làm cái gi đây để cho mẹ vui khi con tín đồ của tôi như vậy. Tôi mong muốn trả ơn bởi tiền hoặc vật chất thì bà bầu tôi không nhận. Cố là tôi lại mang hầu như đồng tiền đi dạo bời cùng tìm những cuộc vui tạm bợ bợ, trong cuộc đời lầm lạc cùng tội lỗi, để ráng quên mọi bi đát rầu, cay đắng nhưng nó vẫn cứ ở vào tôi. Càng ngày mọi bạn càng xa lánh tôi, nhắc cả những người thân yêu độc nhất vô nhị cũng quăng quật rơi tôi. Tôi cố gắng vùng vẫy khỏi cái mồi nhử tội lỗi dẫu vậy không bay ra được. Cuối cùng, tôi đành chấp nhận trong sự tuyệt vọng cứ nhằm ngày tháng qua đi khoác nó ý muốn đến đâu thì đến, còn tôi cứ tìm kiếm được tiền là bỏ vào các trò chơi thâu đêm, suốt sáng, con bạn tôi càng ngày càng suy sụp về thân xác lẫn tinh thần

Không hiểu tự nhiên sao tôi mắc hội chứng mất ngủ, tôi nỗ lực tự tạo nên mình giấc ngủ tuy thế không ngủ được trong cả khi tôi cần sử dụng đến dung dịch ngủ liều cao. Bà bầu tôi tuyệt lên gác để thắp hương khấn vái kêu Trời kêu Phật thương cùng cứu tôi. Vào lúc vô vọng tôi vẫn ngữa mặt lên cao kêu gào: " nếu như như tất cả một ông Trời làm việc trên cao kia, xin làm cho ơn đến tôi, một là dứt cuội đời bất hạnh của tôi đi do tôi đau khổ và nhục nhã lắm. Còn nếu gồm thương tôi thì xin hãy biến hóa số phận đến tôi và đừng để cho tôi sinh sống dở bị tiêu diệt dở vì thế nữa. Xin hãy trả lại cho tôi sự bình an, sự vui vẻ với hãy chữa trị lành cho tôi lốt thương lòng vẫn rớm máu. Hộ tôi đi, hộ tôi đi!” vào cơn tuyệt vọng tôi vẫn kêu gào với cùng một Đấng sinh hoạt trên cao cơ mà chủ yếu tôi cũng không biết, nhưng thường thì mọi tín đồ khi chạm chán khó khăn hay tình cảnh nào xuất xắc kêu xin một Đấng đó là ông Trời.

Tôi gồm quen một vài ba người bạn mà trước đó anh ta cũng có một quá khứ tội tình như tôi, nhưng nay anh ta đã làm được cứu với tái tạo vị một Đấng nhưng mà anh ta vẫn tôn thờ, đó là Chúa Giê-xu. Tôi thật sự cảm cồn khi nhận thấy sự biến đổi trên đời sống anh ta tương tự như những lời thừa nhận xét của không ít người bao phủ về anh. Bởi vậy tôi cũng đã đồng ý mừng đón Chúa Giê-xu bởi vì tôi hi vọng Ngài sẽ biến hóa được đời sống của tớ giống như anh bạn của tôi bây giờ. Tôi được vợ chồng thằng bạn tôi đông đảo là con cái Chúa, dẫn tôi đến Hội Thánh Ysơraên là chỗ họ sinh hoạt. Ơû đây tôi sẽ được lý giải tin Chúa và phần đông điều thứ nhất trong bước đường tin Chúa. Tôi được tặng một quyển khiếp Thánh cùng tôi cũng rất được nghe giảng về Chúa: về Ngài đó là Đức Chúa Trời, Ngài yêu trần thế đến nỗi vẫn ban con Một của chính bản thân mình là Chúa Giê-xu xuống cầm cố gian để gia công giá cứu vớt chuộc cho phần đông người, duy nhất là những người dân đang sống trong tội lỗi, trong tuyệt vọng như tôi. Dẫu vậy nếu bọn họ tin Ngài và có tấm lòng ân hận thì Ngài sẵn sàng chuẩn bị tha thứ, biến hóa cuộc đời họ và thương xót họ. Tôi cũng khá được người hầu câu hỏi Chúa hướng dẫn phương pháp học và đọc gớm Thánh thuộc như cách cầu nguyện, thưa chuyện với Ngài. Mặc dù mọi anh em trong Hội Thánh cùng với những người hầu câu hỏi Chúa ở chỗ này rất quan tiền tâm, nâng đỡ cũng tương tự an ủi tôi. Nhưng mà trong sâu thẳm của lòng mình, tôi vẫn cảm xúc rất mặc cảm vày tôi nghĩ trong hội thánh làm những gì có ai bao gồm một quá khứ đầy tội lỗi như tôi. Tuy nhiên mãi sau nầy tôi mới biết là những anh em ở phía trên trước kia cũng khá nhiều người dân có quá khứ như tôi dẫu vậy họ đã có Chúa yêu quý xót cùng được tín đồ hầu vấn đề Chúa tại đây nâng đỡ và chăm lo đến tận ngày hôm nay. Phần lớn những tín đồ đó bây giờ đều dành một số thời gian tốt nhất định để gia công chứng về chính cuộc đời họ cùng đưađược không ít người về cùng với Hội thánh, tiếp nhận Chúa. Sau một thời hạn đọc kinh Thánh với tìm tìm Chúa, tôi thấy rằng trong tởm Thánh Chúa Giê-xu đang tha biết bao nhiêu người tội lỗi và chữa trị lành cho họ. Chủ yếu điều nầy làm cho tôi rất vui mắt và không còn mặc cảm nữa, cơ mà một điều làm cho tôi vui tươi và cảm cồn hơn nữa đấy là cứ những lần gấp quyển gớm Thánh lại tôi ngủ thiếp đi thời điểm nào ko biết. Mợ tôi cũng tương đối ngạc nhiên trong khi thấy tôi cứ đọc xong xuôi quyển sách sẽ là lăn ra ngủ và ngủ cực kỳ say. Trong lúc trước trên đây tôi uống biết bao nhiêu ngủ cũng không chợp đôi mắt được. Liền một thời hạn nữa mon như vậy, tôi ăn cũng tương đối khỏe đề nghị sức khỏe tương tự như tinh thần của tôi từ từ hồi phục trở lại. Một điều có tác dụng tôi vô cùng ngạc nhiên, cứ hôm như thế nào tôi không đọc Kinh Thánh thì hôm đó tôi ko ngủ được. Do vậy tôi càng kinh nghiệm tay nghề được rằng lời Chúa thiệt là kỳdiệu. Sau một thời hạn tôi vẫn trung tín đi nhóm lại cùng với hội thánh để thờ phượng và học hỏi và chia sẻ lời Ngài, mái ấm gia đình tôi cùng bạn bè có hỏi tôi: "anh đi theo Chúa để làm gì? vị con người như anh mà lại tin vào Chúa thì cả hải phòng đất cảng họ tin theo Chúa hết!” Anh trai của tôi thì còn nói: "Mày mà làm sao đủ tư giải pháp học đạo Đức Chúa, mi hãy đi học đạo làm tín đồ trước đi!” Tôi rất bi thảm nhưng tôi không trách gì họ bởi vì quá khứ của tớ vẫn không xóa mờ vào họ. Tôi hẹn thầm cùng với Chúa vẫn sống làm theo lời Chúa để xóa khỏi những ác nghiệt của mọi fan xung xung quanh với tôi. Buổi tối hôm đo,ù tôi đi đội học lời Chúa là "hễ ai xin thì đang được” . Vị vậy, sau buổi nhóm tôi đã thành tâm quì xuống nguyện cầu xin Chúa giúp nhỏ bỏ hầu như thói hỏng tật xấu, bỏ được rượu, bia, dung dịch lá và nạp năng lượng nói luông tuồng. Trái thật ngay lập tức hôm sau, tôi không uống bia, rượu và không hút thuốc lá mà lại không thấy thèm.

*

Trước đêm giáng sinh vào năm 1999, tôi bao gồm một người chúng ta gái, thường có chuyện gì tôi cũng kể mang đến cô ấy nghe. Tôi nói từ thời điểm ngày theo Chúa cho giờ, mình chú ý thấy không hề ít sự ô uế ở cố gian. Tôi còn chưa kịp nói thêm gì thì thấy cô ta ko vui đề xuất tôi không nói nữa. Một cơ hội sau, tôi thấy cô ta cài đặt về mấy hôïp bia và bao thuốc lá "xịn” mời tôi , thấy tôi tuyệt nhất định khước từ cô ta cực kỳ ngạc nhiên. Lúc biết từ khi theo Chúa tôi đã quăng quật hết mọi thứ kia thì cô ta cười với nói Chúa mang đến anh được do vậy thì thiệt là xuất sắc cho anh. Tối hôm sau thời điểm tôi chuẩn bị đi nhóm thì cô ta xuống nhà cùng rủ tôi đi chơi. Tôi phủ nhận với tại sao là tôi phải đi nghe lời Chúa thì cô ta tức tối và nói sẽ không còn đi cùng với tôi nữa
Một tuần kế tiếp cô ta giận tôi ko nói năng gì cả. Nhưng sau thời điểm biết tôi có ý định đi tìm kiếm việc làm cho thì cô ta chuyển tôi một vài tiền cùng nói cậu hy vọng có vấn đề làm đúng chuẩn thì hãy nỗ lực lấy nhằm kiếm bài toán còn bao giờ làm nạp năng lượng được thì trả tôi cũng được. Vài ngày sau đó tôi cứ mãi mê lo việc làm ăn uống và sao lãng việc học lời Chúa cũng như sự ước nguyện, đọc Kinh Thánh dịp nào không hay. Không rất nhiều thế, tôi ban đầu trở lại uống bia, rượu và hút dung dịch lá. Đi team thì lao động trí óc rỗng không, bạn bè trong Hội Thánh hưa nói chạm, thì sẽ tự ái rồi. Cứ như vậy tôi xa Chúa với Hội Thánh, dần trở về con tín đồ cũ của tôi.

Lại gần như đêm dài thức trắng, căn gác xép khuất tất với tấm lòng không an tâm lo lắng. Cô đồng bọn cũng quay sườn lưng lại, thậm chí là còn đòi lại số tiền đã cho tôi mượn. Tôi tuyệt vọng và chán nản và uất hận vô cùng. Vào suốt thời hạn tôi ko đi nhóm, tuần nào đồng đội và fan hầu câu hỏi Chúa cũng mang lại tìm để đụng viên, nâng đỡ, khuyến khích tôi đi nhóm. Do mặc cảm, từ bỏ ti cùng với tội lỗi cùng tự cảm xúc xấu hổ do đã phụ lòng của Chúa cũng tương tự người hầu bài toán Chúa, cùng các cả nhà em trong Hội thánh vẫn tận tình đưa đường tôi, nên tôi ra quyết định không đi nhóm, nhằm họ khỏi mang đến nữa. Dẫu vậy họ vẫn đến, vẫn khích lệ, đụng viên. Tuy nhiên, chỉ nhắn lại qua cha mẹ, anh chị em tôi bởi vì tôi đã trốn cùng nói tín đồ nhà là bảo tôi không có nhà. Bắt gặp mọi tín đồ vẫn kiên cường đến thăm viếng tôi mặc dù tôi không ra tiếp, tôi vô cùng cảm động nhưng lại tôi không đủ can đảm đi vị xấu hổ. Phần đông ngày xa Chúa cùng Hội Thánh tôi cûm thấy rất bi thiết và âu sầu như một tín đồ vừa nắm bắt được cái gì đấy rất quan trọng cho cuộc sống mình thì lại bị tuột mất. Trong lúc tuyệt vọng như vậy tôi lại ban đầu quì xuống mong nguyện, nước đôi mắt tôi cứ thế mà trào ra không kèm được. Tôi vẫn đang liên tục cầu nguyện đột nhiên căn gát xép mờ ám của tôi đột nhiên sáng rực lên, tôi thấy được Chúa Giê-xu ở trên thập trường đoản cú giá, đầu và mặt hướng trực tiếp về tôi với Ngài gửi tay ra về phía tôi. Cầm cố là tôi kêu lên "Chúa ơi! Chúa ơi! xin cứu giúp con, nhỏ biết tội bé rồi, con sẽ không làm Chúa bi đát nữa đâu, xin Chúa đừng quăng quật con.” Tôi sợ hãi Chúa sẽ đi mất cần tôi muốn chạy lại phía Chúa nhưng mà chân tôi run rẩy không làm thế nào mà đứng lên được với tôi không còn nhìn thấy Chúa đâu nữa. Tôi nhìn đồng hồ đeo tay lúc đó là 3h sáng, tôi mặc áo quần và ra quyết định đi đến Hội Thánh ngay khi đó. Tôi mở cửa, lao đi xuống đường với một chổ chính giữa trạng hết sức sung sướng. Tôi đi một mạch mang lại Hội Thánh nhưng mà khi gần mang đến nơi tự nhiên và thoải mái tôi cảm xúc xấu hổ và cực kỳ ngượng với đầy đủ tớ Chúa, vì thời gian qua tôi đang trót tiến công mất cùng coi thường phần nhiều tình dịu dàng mà những con cái Chúa giành cho tôi. Tuy thế tôi nghĩ về Chúa đang tha thứ cho chính mình rồi thì đầy tớ của Ngài cũng sẽ tha thứ cho bạn thôi. Trời còn vượt sớm buộc phải tôi ngồi đợi cho đến khi trời sáng hẳn mới đến và kể lại cho những người hầu bài toán Chúa nghe, tôi cũng nhắc ra cho tất cả vợ chồng người chúng ta tôi nữa. Người nào cũng vui mừng vị thấy tôi quay lại với Chúa và khuyên tôi hãy trung tín trở lại. Ngày hôm sau, anh chị em trong Hội Thánh đến thăm viếng và khích lệ tâi đi đội trở lại. Tôi rất vui mừng và vui mừng cảm ơn mọi fan và hứa đang trung tín đi nhóm trở lại.

*

Tôi khôn cùng vui và biết ơn Chúa do Ngài là Đấng giàu lòng yêu mến xót, Ngài không bỏ tôi lúc tôi bỏ rơi Ngài. Ngài ko xa lánh tôi lúc tôi xa lánh Ngài, Ngài sẽ thương tôi, cứu vãn tôi với không rất nhiều thế, Ngài còn kiên trì chờ đợi tôi trở lại với Ngài. Ngài dường như không đối đãi cùng với tôi như điều tôi đang làm, dẫu vậy Ngài vẫn đối đãi với tôi theo sự hiền lành và lòng thương xót của Ngài. Vày vậy, ngày bây giờ tôi nguyện được dưng trọn cuộc đời sót lại của tôi đến Ngài, muốn Chúa vui miệng sử dụng tôi vào quá trình của Ngài.

*

Đây là lời làm chứng về cuộc sống của tôi đã có được Chúa chũm đổi. Ao ước rằng với bài bác làm triệu chứng nầy những người chưa tin nhấn Chúa hoặc ai đang ở trong tình trạng tội lỗi hãy trở về và tin thừa nhận Ngài bởi Ngài là Đấng Toàn Năng, Ngài hoàn toàn có thể biến những yếu tố hoàn cảnh tuyệt vọng được trở cần phước hạnh.

Nguyện những sự vinh hiển gần như thuộc về Chúa. Amen.TRẦN DUY TIẾNHải Phòng, Việt Nam10 mon 9 năm 2000

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.