Review: Lục Lệ Thành Và Tô Mạn, Tag: Lục Lệ Thành

Anh ta chú ý về phía tôi, vào ánh pháo hoa rực rỡ, ánh mắt anh ta mê say dịu dàng, trong nhỏ ngươi đen thẳm đã phản chiếu lại phần lớn ánh sáng bùng cháy trên trời cao kia, ở địa điểm sâu nhất, bao gồm một hình bóng tôi nho nhỏ.Sáng hôm sau, lúc thức dậy, ngoài tôi với Lục Lệ Thành, những người khác số đông đã kiếm được điểm tâm, những thứ đồ dùng ăn vào tay đều đã không còn một nửa.Tôi khôn cùng ngượng ngùng, lần trước tiên ở đơn vị người dị thường ngủ nướng. Đào tử yên ủi tôi : "Không sao cả, chưa hẳn cậu cháu vẫn còn đó đang ngủ sao ạ ? Mọi tín đồ đều biết là thời gian nghỉ ngơi trong tp và nông xã cũng rất khác nhau, bà ngoại cháu còn dặn bọn cháu không được gây ồn tác động tới hai fan đấy."Đào tử chỉ nói được cùng với tôi mấy câu đã lại đi làm việc của cậu ta rồi. Chị gái và chị dâu của Lục Lệ Thành đang bận bịu trong phòng bếp, chuẩn bị cơm vớ niên. Tôi vừa vào tới cửa bếp, chị anh ta sẽ đẩy tôi ra : "Những vấn đề này dì không làm cho được đâu, thôi dì đi coi TV đi, nếu như không thích xem TV thì kêu cậu Thành dẫn dì đi dạo chơi loanh quanh đây."Chị ấy thấy Lục Lệ Thành còn chưa dậy, định cao giọng điện thoại tư vấn anh ta, tôi vội vàng nói : "Không buộc phải đâu ạ, ngày thường xuyên anh ấy cũng bận nhiều việc lắm, cạnh tranh có cơ hội được ngủ nướng, khiến cho anh ấy ngủ đi ạ."Chị gái anh ta lại định pha trà, làm mấy món ăn vặt cho tôi. Tinh Tinh đứng ngơi nghỉ xa xa liền điện thoại tư vấn tôi : "Dì ơi, để con cháu dẫn dì đi chơi."Tôi như kiếm được cứu tinh, vội vã chạy trốn qua nơi Tinh Tinh, chị gái và chị dâu đa số dặn dò vọng lại : "Nhớ xem xét dì cho cẩn thận nhé."Tinh Tinh bịt miệng cười trộm, tôi thì chú ý Tinh Tinh cười méo xệch. Tinh Tinh rứa tay tôi, đi dọc theo chiếc suối : "Cô con cháu và phụ thân cháu đều lúng túng thật sự đấy.""Sốt ruột vật gì ?""Khó khăn lắm chú con cháu mới tìm kiếm được một người thím về, lũ họ đông đảo sợ không cảnh giác dọa thím chạy mất."Tôi nôn nóng la lên tới đỏ bừng cả khía cạnh mũi : " Dì ko phải, dì không phải...."Tinh Tinh làm bộ khinh hay như người lớn : "Cháu biết, hai người còn không kết hôn, tất cả điều vị chưa kết hôn, đề xuất mới sợ hãi dì chạy mất. Haizz, chú con cháu là tâm bệnh của bà nội cháu, đầy đủ lễ mừng năm mới ngày xưa, bà nội chẳng khi nào vui vẻ được cả, lại hay nhìn hình ảnh ông nội cháu lén gạt nước mắt. Trong năm này vui độc nhất là bà rồi, bà còn nói, nếu cháu làm tốt, thím phù hợp cháu, bà nội sẽ mang lại cháu tương đối nhiều tiền mừng tuổi."Tôi dở khóc dở cười, khó khăn trách nhỏ nhóc bé kia lại nhiệt tình như thế, chẳng qua chỉ vì ý muốn lấy tiền thưởng nhưng thôi."Cháu dẫn dì đi đâu vậy ?""Sắp tới địa điểm rồi."Vừa đi vừa nói chuyện, vòng quanh mấy đoạn, tại 1 nơi chết thật gió, đầy nắng, một căn nhà nhựa lớn chợt mở ra trước mặt tôi"Đây rồi ạ, vào đi thôi !" Tinh Tinh kéo tay tôi đưa vào trong căn nhà nhựa kia, tôi A lên một giờ đầy sợ hãi hãi, - trước mắt là một biển hoa, màu đỏ, color vàng, màu tím, màu sắc hồng nhạt .... Gồm hoa hồng đại đóa, tất cả lan hồ nước điệp, thuộc khoe dung nhan trên những chiếc giá cao thấp không giống nhau trong tòa nhà lợp nhựa kia.Tinh Tinh chắp tay sau lưng, chú ý tôi hỏi : "Thích không ạ ?"Tôi gật đầu, cô nhỏ xíu cười khôn cùng đắc ý : "Làm gì có cô gái nào không đam mê hoa chứ, dì đam mê cây nào cứ tùy tiện lựa chọn đi ạ."Trong bụi hoa tất cả tiếng cười cợt truyền ra, Đào tử chợt vùng dậy : "Em cũng thiệt biết thiết lập chuộc lòng người."Tinh Tinh thoáng đỏ mặt, trừng mắt xếch Đào tử một chiếc : "Trong này cũng có thể có hoa của em nhé, đây, đây, đều là do em tưới nước hết."Đào tử cũng rất cam chịu đựng : "Được, được được, phần đa là của em cả."Tôi vừa đứng bên những cái giá nhìn hoa, vừa hỏi : "Đây là cậu trồng cả sao ?""Vâng ạ, năm nay là năm thứ hai rồi ạ.""Thế nào, thị trường ra sao vậy ? Hình như bán buôn hoa tươi cũng không dễ làm lắm thì phải.""Buôn bán hoa đúng là không dễ, dân quê cũng không muốn tiêu phí vào mấy trò nghịch bời vô dụng đó, chỉ có fan trong thành phố là giỏi mua. Bên phía Vân phái nam kia bốn mùa phần lớn như mùa xuân, thích hợp cho cây cỏ sinh trưởng, hơn nữa nhờ đồ sộ lớn, giá thấp hơn nhiều, mặc dù tốn chi tiêu vận chuyển sử dụng máy bay, tới mấy chỗ Tây An, Bửu Kê, Hán Trung sinh hoạt vùng này, vẫn có ưu thế cạnh tranh hơn hoa tươi trồng tại chủ yếu chỗ bọn cháu."Tôi lập tức quan giáp đám hoa của cậu ta : "Cậu không phân phối hoa giảm cành, mà chào bán cả cây hoa sao ?"Cậu ta giơ một ngón chiếc lên tán thưởng tôi : "Đúng ạ ! Cháu buôn bán cây hoa, ra tới thị trường là bồn hoa. Mặc dù sao khí hậu ở Vân phái mạnh cũng không giống hệt như khí hậu khu vực chúng cháu, giống như hoa không giống nhau, rộng nữa chi tiêu vận chuyển bồn hoa khôn xiết cao, cho nên thị phần tiêu thụ hoa của con cháu cũng không tệ lắm, tốt nhất là mấy đợt nghỉ lễ Tết, năm nay hoàn toàn có thể bán sạch khu vực hoa này trước Tết.”Tôi nhẩm tính số lượng giá, cùng số lượng hoa trên mỗi giá, lại căn cứ vào giá cả của hoa trên thị phần như tôi được biết, cực kỳ kính nể thốt lên : "Chắc cần thu được từ bố tới năm vạn đi ?"Cậu ta cũng thực quá bất ngờ : "Dì thống kê giám sát cũng nhanh như cậu cháu vậy! Đúng vậy, khấu trừ phân bón, nhân công, vận chuyển, đại khái có thể thu được hơn cha vạn.""Sở trường của cậu cậu chưa phải tính toán, sở trường của tôi mới là tính toán, do đó tôi bắt đầu làm công đến cậu của cậu."Đào tử cười, chỉ vào trong 1 chậu hoa dâm bụt đỏ tươi nói : " Cây này đẹp, nhằm lát nữa con cháu tìm một chiếc chậu rồi trồng nó vào, nhằm dì đưa về phòng.""Thế thì tôi không khách hàng khí rồi."Tinh Tinh nóng vội nói : "Là em dẫn dì cho tới đấy nhé."Tôi cùng Đào tử thuộc cười, Đào tử nói : "Biết rồi ! ví như bà hỏi, thì công huân của em là lớn nhất."Lục Lệ Thành đứng ở cửa căn lều hỏi : "Công lao gì chứ ?"Tinh Tinh tỏ ra hết sức đắc ý : "Giúp chú tìm thím...." Tôi cấp vàng bịt miệng cô nhỏ nhắn lại, mỉm cười nói : "Tinh Tinh tặng tôi một chậu hoa."Lục Lệ Thành tức thời tiến lại gần, Đào tử cẩn thận tách bóc cành với thân của cây hoa Dâm bụt vẫn lựa khỏi đầy đủ cây khác, đổ thêm khu đất vào thông thường trong một chiếc chậu nhựa ngay sát đó.Lục Lệ Thành tức khắc hỏi : "Dược liệu của con cháu dạo này thế nào rồi ?""Tốt ạ, trong năm này giá của mẫu đối chọi bì cùng đỗ trọng giảm, nhưng suôn sẻ là rễ phiên bản lam với thiên ma giá chỉ lại ko tệ.""Cậu còn biết trồng cả cây dung dịch sao ?" Tôi khôn xiết kinh ngạc."Đâu chỉ thế, nó còn thầu nguyên cả triền núi, trồng mộc nhĩ cùng mộc nhĩ trắng cơ."Đào tử ngượng ngùng đáp : "Không phải của cháu, mộc nhĩ và mộc nhĩ white là do cha mẹ cháu trồng, còn dược liệu là của cậu cháu thôi."Lục Lệ Thành hỏi : "Sang năm con cháu đã năm thứ tứ rồi, đã nghĩ cho tới chuyện tìm bài toán làm chưa ? mẹ cháu sẽ đề cập với cậu vài lần, mong muốn cháu cho tới Trùng Khánh, biện pháp nhà không xa, lại là thành phố lớn, nếu như không được, thì tới Bắc tởm cũng tốt...."Đào tử mau chóng ngắt lời Lục Lệ Thành : "Cháu không thích đi Bắc Kinh, cũng không muốn tìm việc ở Trùng Khánh.""Cháu ý muốn về quê sao ?"Đào tử không hé răng, lại cắm cúi vào âu yếm hoa, một thời gian sau bắt đầu nói : "Cũng không phải thế, cháu mong muốn về trước đã, nếu tất cả cơ hội, đang đi thăm thú một số địa phương khác."Lục Lệ Thành tức khắc liền nói : "Cháu nghĩ suy chưa ? cha mẹ cháu đều mong muốn cháu hoàn toàn có thể ra thành phố, bọn họ cũng không muốn người ta bàn tán sau lưng, nói là khổ đau khổ sở nuôi tới tốt nghiệp một sv đại học, cứ suy nghĩ là tất cả tiền vật lắm, ai dè sau cuối cũng chỉ giống hệt như mấy fan không vào được đại học, chưa hẳn chỉ về quê làm nông dân thôi sao."Tôi tức thì nói xen vào : "Đương nhiên là rất khác rồi," Lục Lệ Thành ngay thức thì liếc tôi một cái, tôi vội câm miệng.Mặt mày Đào tử nhăn nhăn nhó nhó, Lục Lệ Thành lại nói : " Cháu phải ghi nhận rằng, nông thôn thiết yếu so cùng với thành phố, dân quê thân yêu hơn so với người trong thành phố, cũng chính vì thế lại càng thân thiện tới rất nhiều điều thị phi của bạn khác hơn với người thành phố. Bà mẹ cháu đã nắm gượng cả đời, mọi hi vọng đều cam kết thác trên người cháu, quan trọng trơ mắt ra nhìn tín đồ khác nói năng bậy bạ, tới thời gian đó làm không tốt sẽ khiến cháu cần chịu áp lực tâm lý rất lớn, đã không thoải mái đâu."Đào tử u sầu không vui, tôi liền lén cử hễ tay, chỉ chỉ vào Lục Lệ Thành, cậu ta như thức giấc ra, liền cười cợt nói : "Không cần cháu còn có cậu sao ! Cháu là một trong người bầy ông đường đường bao gồm chính, mấy tiếng nói ra nói vào của bạn khác chẳng ảnh hưởng được tới cháu, về phần mẹ cháu thì .... Công tác làm việc đả thông bốn tưởng của người mẹ cháu giao cho cậu đi, mẹ cháu chịu nghe chủ ý của cậu nhất. Kỳ thật sv sau khi tốt nghiệp vào thành phố, đại bộ phận lương cũng chỉ hai tía nghìn tệ, thậm chí là chỉ hơn một nghìn. Những người dân hơi gồm chút chi phí trong tp đều ở trong mấy loại chuồng tình nhân câu, chỉ có chút thời gian nhàn hạ đã nghĩ về tới việc tới nông làng mạc nghỉ dưỡng. Con cháu thích đánh dã, thích phổ biến quanh phòng ở của chính mình trồng đầy cây xanh và hoa cỏ, không thích hợp đi ngơi nghỉ trong mấy loại chuồng chim bồ câu. Nếu bà mẹ cháu mê say thành phố, thì tốt thôi, khi nào mẹ cháu có thời gian, cháu sẽ dẫn chị em cháu tới tp nghỉ dưỡng."Hay đến câu tới thành phố nghỉ dưỡng ! Tôi liền giơ ngón tay loại lên về phía Đào tử. Lục Lệ Thành cũng cười, vỗ vỗ vai cậu ta : "Biết chính bạn muốn cái gì, bao gồm mình sẽ phải đương đầu với đồ vật gi là được rồi, bây giờ chỉ cần cố gắng nữa là được."Đào tử nhìn tôi nói : "Cậu cũng phải cố gắng thêm nữa đấy."Tôi ho khan hai tiếng : "Mau làm cho xong xuôi bồn hoa của tớ đi !"Đào tử kêu tôi từ chọn bể hoa cho mình, tôi liền chọn 1 cái bồn bằng sứ màu trắng hình chén giác, lại hỗ trợ cậu ta thả hoa vào lèn đất đến tốt, chấm dứt xuôi đã định quay đầu lại call Lục Lệ Thành cho tới xem. Chỉ thấy anh ta đứng thân khu hoa Dâm bụt, đang quan sát tôi chăm chú, tôi vừa xoay đầu lại, ánh mắt tôi chớp nhoáng đập thẳng vào ánh mắt của anh ta, anh ta hơi rùng mình một chút, hối hả quay đi khu vực khác.Đào tử ngay tức khắc hỏi : "Cũng không thể sớm nữa, họ có phải về ăn trưa luôn không ?"Lục Lệ Thành ngay tức thì nói : "Bây giờ đồng hồ trong công ty đang sẵn sàng đồ cúng, mình tất cả về cũng chẳng góp được gì, làm cho thêm phiền hà, hơn nữa không cho nạp năng lượng cái này, quán triệt ăn cái kia, lắm quy củ lắm ! Chi bởi cháu về trộm một ít rượu với thức ăn uống lại đây, chúng ta ngồi trong dòng nhà trồng hoa này nạp năng lượng còn hơn."Đào tử nói : "Đúng đúng, năm trước cháu không đợi dâng hương ông bà, dám ăn uống vụng một miếng tai heo, bị chị em cháu mắng suốt cả Tết, lần này mà cháu lại qua nữa, độc nhất vô nhị định mẹ cháu vẫn nhìn con cháu chằm chằm." Cậu ta hòn đảo mắt một cái, liếc về phía Tinh Tinh, Tinh Tinh ngay tức khắc xòe tay ra trước phương diện cậu ta, Đào tử thở dài, rút ví ra một tờ năm mươi tệ để trên tay Tinh Tinh, Tinh Tinh lại liếc về phía Lục Lệ Thành : "Chú ơi, còn của chú ý đâu ạ ?""Năm mươi tệ còn không đủ sao ?""Đó là phần của đại ca mà."Lục Lệ Thành chỉ đành rút ví, đúc kết môt tờ năm mươi tệ nữa đưa cho Tinh Tinh, tôi cũng ngoan ngoãn đi sờ ví, Tinh Tinh đã vô cùng hào phóng : "Dì thì ko cần, dì với chú tính một nhà." Nói xong xuôi không ngóng tôi bội phản đối, chớp nhoáng kéo Đào tử chạy thoát ra khỏi cái đơn vị hoa.Nhà trồng hoa mau lẹ yên tĩnh trở lại, mũi như càng linh mẫn hơn, chỉ thấy mùi hương hoa tràn ngập, khiến cho người ta yêu cầu say lòng.Tôi ngay thức thì rút cầm tay ra, chú ý giờ, đưa ra quyết định gọi năng lượng điện chúc tết bố mẹ tôi. Đang tìm kiếm thẻ điện thoại, Lục Lệ Thành vẫn đưa di động cầm tay của anh ta mang lại tôi : "Dùng điện thoại cảm ứng thông minh của tôi đi, có thể trực tiếp call đường lâu năm quốc tế."Điện thoại vừa chuyển, chỉ thấy đầu kia hết sức ồn ào, phụ thân tôi lớn tiếng : "Cha bà bầu đang coi múa rồng, bà mẹ con bị một thằng tinh ranh kéo xuống múa thuộc rồi, bạn ta mong mỏi lắc mông, người mẹ con lại múa dân gian, mấy kẻ quanh đó nghề thấy cồn tác của bà mẹ con có vẻ là lạ, cũng lại học theo"Tôi phì cười một tiếng : "Thế cha thì sao ạ ? tất cả mỹ người vợ nào mời cha nhảy thuộc không ạ ?""Hừ, cha không hệt như mẹ con, thích nghịch nổi đâu.""Cha ! năm mới tết đến vui vẻ ! Chúc cha mạnh khỏe, phúc như Đông Hải, thọ sánh phái mạnh Sơn."Cha tôi cũng cười cợt to : "Con nói là thuộc qua tết âm lịch cùng bạn bè, tất cả vui ko ?""Vui lắm ạ, còn được tặng kèm một chậu hoa Dâm bụt cơ, đẹp mắt lắm ạ ""Vậy là giỏi rồi, bé cũng nên quen thêm đồng đội đi, chị em con và thân phụ không thể bên nhỏ mãi được...""Cha !" Tôi bỗng nhiên cao giọng, phụ thân tôi chớp nhoáng dàn hòa : "Để phụ thân bảo mẹ rỉ tai với con."Mẹ tôi vừa cố kỉnh lấy năng lượng điện thoại, không chờ tôi nói gì vẫn kêu lên : "Chúc mừng năm mới tết đến ! Chúc bé xíu cưng bên ta năm sau tìm kiếm được một vị hôn phu may mắn ! Chúc tôi sang năm dành được con rể may mắn ! Được rồi, bà bầu đi múa tiếp đây, một đống bạn còn đã đợi mẹ múa đứng vị trí số 1 đây này, tạm biệt !"Không ngóng nghe lời phản bội đối của tôi, bà bầu tôi vẫn chạy mất, tôi chỉ đành nói thêm mấy câu với cha tôi rồi ngắt năng lượng điện thoại.Tôi trả điện thoại lại mang đến Lục Lệ Thành : "Cám ơn""Ngày như thế nào tôi cũng thấy cô call điện cho phụ thân mẹ, xem ra cảm tình giữa cô và mái ấm gia đình tốt lắm nhỉ."Trong công ty trồng hoa độ nóng rất đam mê hợp, mùi hoa say lòng người, lòng người cũng trở thành dịu dàng kỳ lạ thường. Tôi vuốt ve sầu một cây lan hồ nước điệp, nói : "Trước cơ tôi cũng ko ngoan như thế. Còn lưu giữ lần trước anh nói đến chuyện anh nấu ăn uống cho phụ thân anh không. Thật ra tôi cũng tương đối thấu hiểu suy xét của anh, do tôi cũng đòi hỏi qua chuyện tương tự, chẳng qua tôi may mắn hơn một ít thôi.""Cha cô cũng từng bị bệnh nặng sao ?""Ừm, bốn năm trước ông ấy bị phát chỉ ra mắc các bệnh ung thư dạ dầy, ghi nhớ lại hầu như tháng ngày này mà sợ hãi, chỉ trong một năm ngắn ngủi, bà bầu tôi như già đi mười tuổi, bất quá rốt cuộc cửa hàng chúng tôi cũng đã thử qua được, sau khoản thời gian giải phẫu bệnh lý của cha tôi tương đối ổn, chưng sĩ nói tế bào ung thư đã bị cắt vứt hết rồi.""Chúc mừng cô !""Cám ơn ! thiệt ra ngày hôm đó tôi tất cả lỗi nhiều lắm, tôi cảm giác mình tránh việc hỏi tới thuộc như thế. Có một trong những loại thống khổ, không ai có thể share được, nói ra chưa chắc hẳn đã giảm bớt được những khổ cực của mình, ngược lại còn khiến cho những người khác cũng nên thương tâm theo, thực tế Ma Lạt Năng cũng không biết phụ vương tôi từng bị ung thư.""Tôi biết. Sau khi thân phụ tôi qua đời một thời gian, chớ nói là fan ngoài, ngay cả với anh trai với chị gái mình, tôi cũng không muốn nhắc tới ngẫu nhiên chi máu gì liên quan tới cha tôi. Khoảng thời hạn đó, tôi thậm chí là còn hoài nghi, lần khần rốt cuộc sự có mặt trên đời này của bản thân mình có chân thành và ý nghĩa gì không, bận tới mức không tồn tại cả thời gian để điện thoại tư vấn điện về nhà, khoảng thời hạn duy nhất rất có thể bên cha tôi, đó là lúc phụ thân tới Bắc Kinh chữa bệnh.""Sao lại không có ý nghĩa chứ ? chắc hẳn rằng là phụ vương anh trường đoản cú hào do anh lắm, tôi tin là mỗi lần ông ấy ghi nhớ tới anh phần đông vô thuộc vui vẻ."Trong mắt anh ta thoáng hiển thị vẻ ngượng ngùng, gấp đổi vấn đề : "Tiếc là ông ấy không thấy cảnh Đào tử vào đại học, Đào tử new càng kiểu như một đứa con của rừng núi, tuyển lựa của nó mặc dù không phù hợp với lưu ý đến của phần nhiều người đời, dẫu vậy nó hiểu rõ rằng nó nghĩ về gì, mong mỏi gì, so với những thanh niên mà nói, như thế là đủ, thành công xuất sắc hay thua rốt cuộc chỉ là một trong cái hiệu quả mà thôi.""Ừm, đại bộ phận thanh niên ở độ tuổi như Đào tử còn thơ ngây lắm."Đào tử sẽ đi từ cửa ra vào : "Sao cháu lại nghe thấy tên con cháu nhỉ, vẫn nhắc gì cho tới cháu rứa ?" Cậu ta đặt mẫu giỏ trước mặt bọn chúng tôi, một chén thịt bò muối, một đĩa rau xanh trộn tai heo, hai đĩa rau, một đĩa lạc rang. Tinh Tinh lôi cái trung bình dụng treo ở sống lưng mở ra, đưa đến Lục Lệ Thành ngửi demo : "Thế nào, thấy cháu lợi sợ hãi không ? Năm mươi tệ của chú cũng đáng giá đấy chứ ?"Lục Lệ Thành cười núm lấy dòng bình, uống một ngụm rượu cao lương : "Cháu là công thần lớn nhất."Tinh Tinh dựa hẳn vào bạn Lục Lệ Thành, giống như ảo thuật đột nhiên nhiên lôi ra một mẫu bình bé dại hơn đưa mang đến tôi. Tôi xuất hiện thử, uống một ngụm, rượu ngọt lịm tới tận xương, tuy nhiên vẫn còn nóng, mà lại lại ngon tuyệt khiến cho người ta không nói cần lời."Đây là đồ vật gi vậy ? Uống ngon như vậy, như thể rượu mà cảm giác lại không phải rượu."Đào tử liền lý giải : "Thổ ngữ nơi chúng cháu hotline là rượu ngâm, cũng hơi giống như rượu nếp than, chẳng qua rượu nếp than thì sử dụng gạo nếp, còn tính năng này thì cần sử dụng lúa mạch, sản phẩm công nghệ này đàn bà uống mê say nhất. Lúc đàn cháu về nhà, bà nội vẫn ủ rượu, thấy đàn cháu lén lút trong phòng một thời gian rồi new đi, bà ngay thức thì lấy mẫu bình hay dùng của Miêu Miêu, đổ đầy rượu ngâm trong số ấy rồi kêu lũ cháu sở hữu theo. Bà con cháu rất tinh tường nhá ! chắc chắn là biết cậu đang định có tác dụng chuyện xấu, yêu cầu mới cố ý rót một bình rượu ngâm mang đến dì."Đang thao thao bất tuyệt đùng một phát nghẹn hẳn, sau gáy của cậu ta đã lại trúng một cái đập, Tinh Tinh mỉm cười ầm lên, Đào tử tức thời ngồi xuống cạnh tôi : "Tốt hơn không còn là cháu yêu cầu giữ chút khoảng cách với cậu, bởi không chẳng nhanh chóng thì muộn cũng trở thành cậu tiến công thành lẩn thẩn si mất."Chúng tôi ngồi thân thảm hoa, thưởng rượu ăn uống thịt, nghe Đào tử nói đến những ý tưởng trong sau này của cậu ta, nghe Lục Lệ Thành kể những chuyện hồ ly tinh nơi sơn dã, lưỡng lự cái này có tính là "danh sĩ thật, vị phong lưu" tốt không, có điều, và đúng là chúng tôi khôn xiết vui vẻ.Mấy người cùng ngồi tán chuyện trong nhà hoa, tính đến lúc trời đã khá muộn, mới đứng lên ra về.Trước bữa cơm tất niên cuối năm phải dâng hương ông bà, anh trai Lục Lệ Thành với Lục Lệ Thành đứng trước, Miêu Miêu theo sát sau. Cha chén rượu, một tế trời, nhì tế điện, ba mới lễ tổ tông. Sau đó mọi tín đồ mới đỡ bà vào ngồi sống ghế trên, một đám con cháu cùng ra quỳ lạy, cùng chúc may mắn, bà mở hàng cho bé cháu. Tôi đứng vào một ánh mắt bọn họ, được quan tâm đây new là một gia đình Trung Quốc thực sự, những mái ấm gia đình con một của Trung Quốc bây giờ khó nhưng mà hiểu được mấy sản phẩm công nghệ này.Đợi Miêu Miêu là người sau cùng quỳ lạy bà xong, lễ đã xong, chỉ với mình tôi đứng bên tay phải, những người khác đã quỳ lạy kết thúc cả, phần nhiều đi sang mặt tay trái. Mọi bạn cùng quay nhìn tôi, không gian chợt lâm vào tình thế tình trạng xấu hổ. Lục Lệ Thành vừa định nói, tôi đã từng đi ra trước mặt bà, cung kính cúi đầu. Hành lễ với những người nhiều tuổi độc nhất vô nhị trong một gia đình, không chỉ có thể hiện sự kính trọng của bạn ít tuổi so với những bậc trưởng bối, mà lại còn ý niệm xin được bạn trưởng bối chúc phúc. Bà gật đầu nhận lễ của tôi, cũng coi như phúc khí của tôi.Mẹ Lục Lệ Thành cười vui mừng tới mức miệng không khép lại được, rứa chặt lấy tay tôi, thoải mái và tự nhiên lại rơi nước mắt, trong đôi mắt chị gái của Lục Lệ Thành cũng nhấp loáng lệ. Người mẹ Lục Lệ Thành vừa gạt nước mắt, vừa nhét bao lì xì vào tay tôi, nói mấy câu, mọi fan cùng cười cợt ầm lên. Tôi không hiểu nhiều gì cả, chỉ nhìn về phía Lục Lệ Thành đầy nghi hoặc, nào ngờ đã thấy mặt anh ta đỏ lên, cũng chẳng lý giải gì cả, chỉ gật đầu đồng ý với tôi đầy cảm kích.Anh trai Lục Lệ Thành tuyên bố ban đầu bữa cơm trắng tất niên, mọi tín đồ cùng ngồi vào trong đúng chỗ của mình theo trang bị tự, một cái đĩa mập đựng đầy sủi cảo còn nóng hầm hập đã làm được bưng lên, mọi phòng đầy những tiếng cười, ba chữ "Cơm vớ niên" hàm nghĩa tam đại đồng đường<1> trên và một mâm cơm trắng đã bao gồm dịp diễn đạt cụ thể.Ăn kết thúc bữa cơm tất niên, mọi người cùng xúm lại ngồi xem chương trình tất niên trên TV, tôi cùng Tinh Tinh, Miêu Miêu ra sảnh đốt pháo, có một lát lại thấy một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa vang lên, có tác dụng tai cũng thấy ông ông, mà trong tâm lại khôn xiết vui vẻ.Không biết Miêu Miêu lấy đâu ra một gò pháo chuột, ném xua đuổi theo tôi. Tôi vừa la hét ầm ĩ xin được tha, vừa chạy trốn loạn bình thường quanh. Lục Lệ Thành nghe thấy phía bên ngoài ầm ĩ, ngay tức thì ra coi thử, thấy tôi bị một thằng ranh năm tuổi đuổi dancing lên nhảy xuống la hét ầm ĩ, nước mắt ngắn nước mắt dài, không ngoài đứng dựa cửa ngõ phì cười."Miêu Miêu, đấy là pháo nhé, quan yếu ném vào tín đồ người khác." Tôi nỗ lực giải thích, tuy nhiên Miêu Miêu cứ giả vờ như ko hiểu. Tôi lại cố bàn bạc : "Miêu Miêu, dì là khách hàng nhé, con cháu là chủ nhà, chẳng thể làm cố kỉnh được."Nguyên tắc của Miêu Miêu là không thèm hé răng, chỉ giơ tay, rất gian ác ném thẳng một trái xuống dưới chân tôi. Tôi như con mèo bị đốt yêu cầu mông, dancing dựng lên, chạy trực tiếp về phía Lục Lệ Thành, túm đem anh ta, sử dụng anh ta có tác dụng tấm chắn, chắn trước tín đồ mình. Không ngờ vẻ mặt uy nghiêm của Lục Lệ Thành cũng chả có tác dụng gì so với Miêu Miêu cả, thằng ranh mãnh kia ko nói nửa câu, mau chóng ném thêm tía quả pháo xuống bên dưới chân lũ tôi, chẳng những tiến công tôi, mà tấn công luôn luôn cả Lục Lệ Thành.Lục Lệ Thành cùng kéo tôi kị né, Miêu Miêu không xong xuôi cố xua đuổi giết, Đào tử lửa cháy thêm dầu, cũng cố một cầm cố pháo chuột ném xuống dưới chân lũ tôi. Lục Lệ Thành kêu lên đầy cảnh cáo "Lưu Hải Đào", lưu lại Hải Đào "Dạ" một tiếng khôn xiết to, tất nhiên tiếng "Dạ" là 1 trong những quả pháo nữa vẫn ngoan ngoãn rơi xuống dưới chân đàn tôi.Tinh Tinh mải đứng xem cửa hàng chúng tôi vô cùng sung sướng, không để ý lời bà nội dặn rất cần được lấy lòng tôi, cũng cụ nắm pháo đuổi theo bọn tôi.Tôi với Lục Lệ Thành bị tấn công trước sau, tránh cũng không tránh được, anh ta chỉ đành kéo tôi ra sân. Miêu Miêu xua theo vài ba bước, nhưng mà nó hại bóng tối, cơn hại lại nổi lên, đành dừng chân, lại đựng giọng rất ngọt ngào và lắng đọng : "Chú ơi, chú đi ra đi, con cháu không ném vào chú nữa đâu ! Dì tô ơi, dì ở ở đâu rồi ? cùng ra đùa đi, cháu sẽ không ném vào dì nữa đâu."Tin nó mới là lạ ! Tôi và Lục Lệ Thành cùng ẩn trong rừng trúc cạnh sân, không dám lên tiếng.Tôi túm lấy một cánh tay của anh ta, vừa thở vừa mỉm cười : "Người nào đó bây giờ thực quá mất mặt."Không biết đơn vị ai đốt pháo hoa, bên trên trời, chốc lát gồm một đóa hoa cúc, giây phút lại là 1 đóa hoa lan. Đào tử cũng không cam lòng yếu thế, cũng lôi pháo hoa đơn vị mình ra, ban đầu đốt trong sân công ty mình, Miêu Miêu, Tinh Tinh mỗi đứa cụ một quả.Hoa màu sắc tím, hoa màu sắc xanh, hoa màu sắc vàng, hoa màu sắc đỏ.... Gần như đóa hoa đủ color cùng đua nhau dâng lên trên không trung, Tinh Tinh với Miêu Miêu vô cùng hưng phấn không còn la hét lại nhảy đầm múa tưng bừng."Đẹp quá !""Mau nhìn, mau chú ý đi, trái kia bắt đầu đẹp kìa !"Lục Lệ Thành ngửa đầu chú ý lên ko trung, tia nắng của pháo hoa khiến mặt anh ta dịp sáng thời điểm tối.Tôi ngước đầu chú ý pháo hoa một lúc, lại túm mang tay Lục Lệ Thành rung lắc lắc : "Sự để ý của thằng tinh ma kia đã trở nên dời đi rồi, bạn cũng có thể về được chưa, đã nhiều năm rồi tôi không được đốt pháo hoa, tôi có muốn đốt."Anh ta quan sát về phía tôi, vào ánh pháo hoa rực rỡ, ánh mắt anh ta si mê dịu dàng, trong bé ngươi đen thẳm đã phản chiếu lại mọi tia sáng rực rỡ trên trời cao kia, ở chỗ sâu nhất, tất cả một hình nhẵn tôi nho nhỏ.Anh ta chầm chậm cúi xuống, mẫu hình hình ảnh tôi nho nhỏ dại kia béo dần lên.Pháo hoa rực rỡ, nhẵn trúc lòa xòa, phong cảnh xinh đẹp rực rỡ đó như một giấc mộng, tôi y như trúng cổ độc, đầu óc hoàn toàn trống rỗng, kệ hơi thở anh ta quấn quýt quanh tôi, cánh tay anh ta ôm siết lấy tôi, môi anh ta lừ đừ áp xuống môi tôi.Gió hoang vần vũ, không thân thiện tới hầu như thống khổ của nhỏ người, phảng phất như ý muốn vét sạch không còn thảy.Tôi bừng tỉnh, nhanh chóng đẩy anh ta ra.Tôi điên rồi ! Anh ta cũng điên rồi ! Cả hai công ty chúng tôi đều điên rồi. Anh ta uống rượu, tôi cũng uống rượu, lại bên dưới khung cảnh xinh xắn mê hoặc lòng người như vậy, đều vị lỗi của pháo bông cả
Đợi một lần trái tim cố kỉnh đổi, hóng một lần sóng tình cuồn cuộn, gặp lại nhau sau đó 1 đời người. Làm sao thờ ơ đến được, như trời cao lâu dài không thay đổi thay..... Ngoạn mục chỉ sợ hãi là vô dụng, sóng tình trường hợp như cuồn cuộn, làm sao ai rất có thể làm ngơ, dễ dãi buông tha chút bóng dáng của tình yêu.Thanh âm thê lương của Lâm Ức Liên vẫn quanh lẩn quẩn trong nhẵn đêm, tôi núm trấn tĩnh lại rồi mới dám nghe lắp thêm : "Alo ?""Mạn Mạn, cậu sao thế, sao giọng cậu nghe là lạ nuốm ?""Mình không sao cả, chắc là do tín hiệu di động cầm tay đấy."Ma Lạt Năng cười : "Bạn yêu ơi, năm mới tết đến vui vẻ !""Cậu cũng năm mới tết đến vui vẻ nhé !""Hôm nay cậu bao gồm vui vẻ không ?""Vui lắm ! Còn cậu thì sao ?" Vừa rồi vui quá, vui cho tới mức bất ngờ tôi rất có thể vui quay trở lại được nhanh như thế, sau nên nhìn mặt người khác như vậy nào, tôi thật ko biết. Tôi không đủ can đảm nhìn Lục Lệ Thành nữa, chỉ quay sống lưng lại cùng với anh ta, trọn vẹn không biết vẻ mặt hiện tại tai của anh ta như thế nào.Mình cũng tương đối vui. Mình với Tống Dực cùng nạp năng lượng đồ nướng ven đường, bản thân uống rất nhiều rượu dừa, khá say, không cẩn thận mượn rượu làm cho loạn. Mình đòi Tống Dực phải vùng dậy bàn, nói to lớn câu : "Anh yêu em" trước phương diện mọi tín đồ trên đường, cậu đoán xem anh ấy sẽ làm những gì ?"Giọng tôi khô khốc : "Không biết"Ma Lạt Năng phá lên cười cợt : "Thế nhưng anh ấy làm thật. Trời ạ ! hiện giờ mình tỉnh giấc rồi, chính mình cũng thiếu tín nhiệm đó là sự việc thật. Rứa mà anh ấy lại vực dậy trên bàn, nói khổng lồ mấy chữ "Anh yêu thương em" cùng với mình, lúc đấy cả chợ đêm đầy người, vốn mọi người đang bận rộn đi cho tới đi lui, đùng một cái hết thảy đều hoàn thành lại, im thin thít nhìn mình cùng anh ấy, thời gian đó mình có xúc cảm cả thế giới này bỗng nhiên nhiên chấm dứt chuyển động..."Thanh âm của phái nữ chợt nhòe đi trong tai tôi, tôi đau đớn khom người, tay ép chặt vào dạ dày, vị trí đó đùng một cái đau quặn lên."Mạn Mạn ? Mạn Mạn ?""Mình trên đây !""Cậu sao thế, bao gồm nghe bản thân nói gì ko ?""Mình đã nghe phía trên !"Những tiếng cười nghịch của đám trẻ em chợt truyền tới, Ma Lạt Năng tức thì hỏi : "Ầm ĩ thế, mọi người đang làm nào đó ?"Tôi đáp : "Bọn mình vẫn đốt pháo hoa."Ma Lạt Năng mỉm cười : "Vậy cậu đùa tiếp đi, lưu giữ chúc đầu năm Lục Lệ Thành giùm mình nhé.""Được, cậu cũng chúc Tống Dực một câu giúp mình nhé.""Năm mới vui vẻ !""Năm bắt đầu vui vẻ !"Tôi ngồi bệt xuống đất, cố gắng ấn mạnh vào phần gốc dạ dày, hy vọng rất có thể giảm bớt sự nhức đớn. Lục Lệ Thành đỡ tôi dậy, tôi chậm chạp nói : "Vừa nãy....""Vừa nãy độc nhất thời bị pháo bông mê hoặc, dưới tình cảnh đó, cho dù cho là ai, tôi vẫn muốn hôn cả."Tôi thở phào một cái. Lục Lệ Thành đỡ tôi vào nhà, Đào tử vừa bắt gặp mặt tôi, vội hỏi : "Sao cầm ạ ?""Đột nhiên thấy nhức dạ dày.""Để cháu đi kiếm thuốc mang đến dì."Tôi uống dung dịch xong, lại uống thêm một chén nước ấm nữa, sự đau buồn dần giảm, có lẽ rằng là nhờ thuốc sút đau, mà cũng chắc rằng đã dần đồng ý được ngôn từ của cuộc điện thoại cảm ứng của Ma Lạt Năng.Lục Lệ Thành hỏi : "Cô mong vào nghỉ, hay muốn đốt pháo bông ?"Anh ta ngay tức thì lôi cả thùng pháo bông lại gần, đốt một điếu thuốc, vừa thuốc lá vừa giúp tôi đốt pháo hoa. Mỗi quả pháo hoa đều có một cái tên rất vui vẻ như ý : "Đoàn tụ sum vầy", "Vàng ngọc đầy nhà", "Đèn đuốc rực rỡ."Chúng nó phần đa đẹp như vào mộng, thuộc nở ra gần như đóa hoa tỏa nắng nhất trong tối đen. Tinh Tinh với Miêu Miêu thuộc đứng bên dưới đám pháo hoa vừa khiêu vũ múa vừa la hét, tôi nắm hai thân pháo bông khua khuẩy loạn xạ trong không trung, Đào tử cũng vậy hai thanh pháo hoa kungfu với tôi, shop chúng tôi cầm pháo hoa đuổi giết lẫn nhau, kẻ thì cười, fan thì kêu to sợ hãi.Lục Lệ Thành im thin thít nhìn chúng tôi, một tay cầm thuốc, một tay rứa một quả pháo hoa tự do thoải mái hướng xuống đất, quả pháo bông tự do đơn độc nổ tung vào tay. Vào khoảnh khắc bùng cháy rực rỡ đó, anh ta không thèm liếc mang một cái.

Bạn đang xem: Lục lệ thành và tô mạn

<1> Tam đại đồng mặt đường : ba thế hệ vào một mái ấm gia đình : có đời ông bà, đời phụ huynh và đời cháu. Tứ đại đồng mặt đường sẽ thêm đời chắt ..v.v.

Không chỉ bao gồm “Kiều Phong 2013” chung Hán Lương mà lại tình địch của anh ý trong “Thời gian đẹp nhất” là mang Nãi Lượng cũng thú vị khán giả nhờ vẻ điển trai, cuốn hút.

Chắc hẳn, không nhiều tập phim có thể lựa chọn được một đôi bạn mỹ nam giới ngang tài ngang sức với đều thuận lợi “đánh cắp” trái tim fan xem như Bí Mật Bị thời gian Vùi Lấp. Bên cạnh Chung Hán Lương thì tình địch của anh ấy trong phim là Giả Nãi Lượng cũng thú vị khán giả nhờ vẻ điển trai, cuốn hút.

Gương mặt tuấn tú cộng thêm diễn xuất hoàn hảo của Giả Nãi Lượng là nguyên tố thuyết phục người theo dõi của Bí Mật Bị thời hạn Vùi Lấp. Nam giới diễn viên này đang khắc họa thành công hình ảnh một Tống Dực có vẻ ngoài dịu dàng và nội tâm u uất, làm rung hễ trái tim người xem.

Bí Mật Bị thời hạn Vùi Lấp là một trong những bộ phim truyền hình chuyển thể tự ngôn tình được khen về dàn diễn viên “đúng chuẩn” nguyên tác. Những người theo dõi có thời cơ thưởng thức mọi tập đầu của phim đầu tấm tắc chính thức rằng Chung Hán Lương, mang Nãi Lượng  Trương Quân Ninh chính là hình ảnh Lục Lệ Thành, Tống Dực  Tô Mạn trong tưởng tượng của họ.

Bên cạnh bộ cha diễn viên chính – tam giác tình cảm đầy nước mắt trong phim – thì Hàn Hy Đình cũng chấm dứt xuất sắc trọng trách của mình. Nàng diễn viên nên danh từ Kim Lăng thập tam thoa đã thể hiện trọn vẹn một Hứa Liên Sương hoạt chén bát và năng động.

Mời khách hàng và các bạn xem cỗ phim kín đáo Bị thời hạn Vùi lấp Full HD 1080 tại đây: https://goo.gl/r
Hsrcm


Trở lại màn ảnh nhỏ cùng với “Bí mật bị thời gian vùi lấp”, “Kiều Phong” bình thường Hán Lương sẽ cùng Trương Quân Ninh diễn đạt chuyện tình giằng xé, âu sầu đến rượu cồn lòng người.

Bí mật bị thời hạn vùi lấp được gửi thể từ đái thuyết cùng tên của văn sĩ Đồng Hoa. Trong phim, Chung Hán Lương sẽ hòa mình thành Lục Lê Thành – người bầy ông hết mực lạnh lùng, khả năng trong quá trình nhưng khi đương đầu với tình thân thì lại chỉ biết yên lặng đứng vùng sau bảo vệ.

Chính câu hỏi giữ kín đáo này đã làm cho Lệ Thành và khắp cơ thể con gái anh yêu thương – sơn Mạn (Trương Quân Ninh) chịu các đau khổ, nhị người liên tiếp gây tổn thương cho nhau bằng những hiểu lầm không đáng có.

Mối quan hệ của họ lại càng băn khoăn hơn khi gồm sự xuất hiện thêm của Tống Dực (Giả Nãi Lượng), đánh Nhụy – cô chị cùng thân phụ khác bà mẹ với sơn Mạn (Trương Quân Ninh đóng đúp vai) và Ma Lạt Năng (Hàn Hi Đình).

Vòng xoáy tình yêu quẩn quanh cứ vô tình vùi dập phần đông ước mơ, mong ước hạnh phúc của những nhân vật. Để rồi khi bình tĩnh nhìn lại, bọn họ phát chỉ ra rằng thời hạn đã có tác dụng họ mất đi nhiều thứ cực hiếm nhất cuộc sống mình.

Những năm ngay sát đây, những tiểu thuyết ngôn tình vị Đồng Hoa biến đổi khi được đưa thể thành phim hầu như được khán giả mừng đón rất nhiệt tình. Lần này, đạo diễn Tằng Lê Trân (đạo diễn phim Không kịp nói lời yêu thương em) quyết trung tâm đưa Bí mật bị thời hạn vùi lấp lên phim cũng ko ngoài muốn đợi sẽ gây nên được tiếng vang lớn.

Mời quý khách và các bạn xem bộ phim bí mật Bị thời hạn Vùi tủ Full HD 1080 trên đây: https://goo.gl/r
Hsrcm


 “Bí mật bị thời gian vùi lấp” (Thời gian đẹp nhất) – giữa những thiên tình sử bất hủ tuyệt nhất của Đồng Hoa và chắc rằng cũng là một mắt nhìn mới, một “định nghĩa” bắt đầu về mọi cô gái Thiên Bình.

Cần bao nhiêu gan dạ để đối kháng phương yêu thương một người suốt mười một năm ròng rã? Yêu đến cả khi tình cờ gặp mặt lại fan ấy sau bao năm dài xa biện pháp liền sẵn sàng làm “cọc đi kiếm trâu”, sẵn sàng từ bỏ các bước đang trọn vẹn ổn định của mình, thậm chí mạo hiểm đánh vẽ một bản sơ yếu ớt lý lịch hàng fake để được nhận vào làm ở một vị trí không còn sức thông thường trong doanh nghiệp của fan mình yêu thích nhằm tra cứu kiếm thời cơ tiếp cận anh ta? quan trọng nhất là, thời điểm giữa thế kỷ XXI đề cao tính thực tế này, ai lại đi làm cái bài toán trái khoáy đến như thế?

Sinh nhật tô Mạn rơi hồi tháng Chín, cơ mà tôi tất cả thể khẳng định mười phần chắn chắn đến chín rưỡi rằng con gái ta là một trong những Thiên Bình. Bởi, vật dụng nhất, không phải Xử Nữ không có gan theo đuổi tình yêu, chỉ là một Xử con gái điển hình sẽ không còn đời làm sao liều lĩnh bỏ việc giữa chừng, bất chấp chuyện không lấy được giấy giới thiệu của bạn cũ trong những lúc còn chưa dĩ nhiên đã được trao vào làm cho trong doanh nghiệp mới. Trang bị hai, có không ít lý vì để một nữ Thiên Bình lăn xả đi làm thay do ngoan ngoãn lẩn quẩn quanh trong căn phòng nhà bếp và trong những lý vày đó đó là người đàn ông mà người vợ đã lựa chọn để yêu, nhằm trân quý không còn lòng.

Xem thêm: Quán Bà Thôi Đà Nẵng Có Gì Mà Hot Đến Vậy? Đánh Giá Về Hải Sản Bà Thôi

Anh sẽ hóng em sinh sống Thanh Hoa…

Tô Mạn mười bảy tuổi tiến công rơi trái tim phụ nữ trước một Tống Dực xuất sắc giang, nghĩa khí. Chỉ cách một lời cồn viên “Cứ học hành chăm chỉ, anh sẽ đợi em sống Thanh Hoa” của Tống Dực, cô gái nhỏ tuổi tự ti vẫn tìm thấy đụng lực góp cô miệt mài nỗ lực vươn lên. Thiên Bình lắm lúc cực kỳ lười, tư tưởng ước an phát xuất từ kim chỉ nam giữ thăng bởi cho cuộc sống của họ những khi cũng khá mạnh, mà lại một khi đã hạ quyết chổ chính giữa thì… nên nói rằng họ đích thực có lòng tin thép đấy.

Thi đỗ vào khoa cai quản Kinh tế của Đại học tập Thanh Hoa, trở thành đàn em khóa bên dưới của Tống Dực, đánh Mạn chính thức lao vào chuỗi ngày theo dấu fan trong mộng. Từ sảnh bóng rổ đi học GMAT, từ bỏ giảng con đường môn trường đoản cú chọn cho câu lạc cỗ xe đạp, cô cứ thế lặng lẽ âm thầm theo bước chân anh. Có lẽ khi ấy, tuy chưa gom góp đầy đủ dũng khí để nói lên hầu hết điều ấp ôm trong tim, song, cô bé Thiên Bình ấy vẫn xác quyết lựa chọn Tống Dực làm tín đồ bạn đồng hành trên suốt đoạn đường gian lao phía trước, dẫu bao gồm anh lại chẳng phải hay biết điều đó. Với đó là niềm hạnh phúc của riêng biệt cô.

Hành trình đi tìm Hoàng tử của Lọ Lem

Cuộc đời đánh Mạn đã chuyển hướng khi bác sĩ phát hiện nay ra bố cô bị ung thư dạ dày. Từ bỏ ước mơ du học tập “dong thuyền ra biển lớn lớn” theo chân Tống Dực, cô sống lại nội địa tìm bài toán làm, xác minh rõ bản thân sẽ vươn lên là trụ cột gồng gánh gia đình. Cán cân nặng của Thiên Bình chính là thế này đây, dù một trong những lúc tưởng như mù quáng nhất cũng vẫn lại hết sức lý trí. Và rồi trở ngại cũng qua đi, cha cô phục hồi trở lại, phiên bản thân cô cũng tìm được một công việc ổn định, lại thành hôn được với một người chúng ta phũ mồm nhưng giỏi bụng Ma Lạt Thang.

Tuy nhiên, cũng thật thảng hoặc có tín đồ lý trí đến vắt mà rồi ở đầu cuối vẫn chọn từ bỏ tuyến đường công danh cân đối để lao theo tiếng gọi của trái tim như tô Mạn.

Biết công ty anh buộc phải tuyển nhân viên, cô trống mái xin thôi vấn đề bằng được, bỏ mặc sự bất mãn của sếp thẳng – bên cạnh đó cũng là bầy chị trên bản thân mấy khóa. Biết trình độ và năng lực của bản thân vượt quá xa yêu ước tuyển dụng, cô đã phụ thuộc vào sự trợ giúp của Ma Lạt Thang để tô vẽ nên một bản sơ yếu trả đủ hoàn hảo và tuyệt vời nhất để được trao vào làm trong doanh nghiệp anh, mặc dù vị trí mới của cô hôm nay thấp hơn trước rất vô cùng nhiều. Đó là một hành vi vô thuộc mạo hiểm, nhỡ ra đổ bể thì không chỉ danh tiếng cơ mà cả sự nghiệp của cô trong ngành tài chủ yếu sẽ tiêu tùng hoàn toàn. Mà lại mà, nói đến cùng thì, chẳng phải châm ngôn ái mộ nhất của Thiên Bình đó là “mục đích biện minh cho hành động” đấy ư?

Hành trình tiếp cận bạch mã hoàng tử của đánh Mạn trong công ty mới MG chưa hẳn chỉ rải toàn hoa hồng. Mẫu gai đầu tiên đó là Lục Lệ Thành, Elliot Lục, một ông sếp nên tài năng tài giỏi năng, buộc phải thủ đoạn gồm thủ đoạn mà cần chân tình cũng chẳng thiếu thốn chân tình. Anh dùng kín về sơ yếu đưa của tô Mạn làm nguyên cơ buộc cô về tổ của anh, thao tác làm việc dưới trướng của anh, bởi, một phương diện anh cần người có đủ năng lực xong dự án đúng thời hạn cho mình, mặt khác, hẳn là anh ko khỏi tò mò và hiếu kỳ về đụng cơ hành vi của sơn Mạn. Ai sáng suốt mà chẳng biết buộc phải giữ bằng hữu ở gần cùng giữ quân thù ở còn ngay gần hơn? Anh dần ưa thích cô, rồi yêu thương cô, vì chưng cô cơ mà giang tay hỗ trợ hết lần này lại đến lần sau… dẫu vậy đây lại là 1 trong những câu chuyện khác, đang kể vào một trong những dịp khác. Chỉ biết rằng, đến cuối cùng thì cô vẫn không chọn anh

Ai cũng bảo Thiên Bình đào hoa (chẳng đào hoa mà lại được hẳn nhì người bọn ông tài giỏi nhường đó dốc lòng mếm mộ ư?), nhưng rõ ràng Tô Mạn đã chứng minh được “đào hoa” cùng “không chung thủy” hoàn toàn chẳng buộc phải hai từ đồng nghĩa. Là fan của Lục Lệ Thành, đương nhiên tôi không thích một cái kết buồn giành riêng cho anh, nhưng lại nói đi thì cũng yêu cầu nói lại, đưa ra quyết định của sơn Mạn thực sự khiến tôi thán phục cô.

Cái gai tiếp theo, đau đớn thay, lại bao gồm là bạn dạng thân Tống Dực. Tưởng chừng dòng thời hạn đã vĩnh viễn vùi lấp quý ông thiếu niên nhẵn rổ hừng hực sức sống năm làm sao mất rồi. Anh dùng thể hiện thái độ ôn hòa nhằm giữ khoảng cách với gần như người, nhưng rồi sau cuối anh cũng nhận thấy rằng mình yêu cô. Anh yêu cô, tuy nhiên anh mãi không kết thúc được nỗi ân hận hận trước cái chết của người bạn gái đầu tiên, hứa Thu, để tiếp nối lại nhùng nhằn dây dưa với hẹn Liên Sương, cô em gái cùng cha khác bà bầu của hẹn Thu, cũng chính là cô bạn Ma Lạt Thang thân hơn cả chị em ruột làm thịt của tô Mạn, để cho nhiều hơn một fan vì anh mà chịu đựng đau khổ.

Tống Dực xứng đáng thương, đáng trách, đáng giận ra làm sao tôi không muốn lạm bàn, chỉ biết rằng, anh thực là một kẻ như ý khi đã đạt được tình yêu của đánh Mạn. Năm xưa anh là nguồn sáng hướng đến Tô Mạn biến cô như bây giờ, lạc quan, từ tin, yêu thương đời, luôn tươi mỉm cười rạng rỡ thì giờ đây, thiết yếu cô lại thay đổi ngọn hải đăng chỉ đường cho anh thoát khỏi vũng lầy bất minh của thừa khứ bằng cách nắm chặt mang tay anh, bướng bỉnh không chịu đựng buông, băng qua tất thảy mọi sóng gió vào đời, để cuối cùng họ được về bên cạnh nhau. Phái nữ Thiên Bình không bao giờ muốn biến hóa hòn đá đeo nặng cổ người bọn ông của nàng, phải, chính là vậy đó.

Không chỉ cần chuyện mải miết yêu… 

Bối cảnh của Bí mật bị thời gian vùi lấp là một đô thị phồn hoa của rứa kỷ XXI, nơi fan ta cần yếu chỉ hít không khí suông mà lại sống được (chứ đừng kể đến chuyện yêu đương). Tô Mạn cũng nên lăn xả đi làm, mệt mỏi tăng ca, vất vả cạnh tranh, cũng phải đối mặt với những lời đồn thổi đoán ác ý vị trí công sở, hoàn toàn chẳng yêu cầu cứ ngồi mát ăn bát đá quý là chuyện đã thành. Tình bạn của cô với hứa hẹn Liên Sương – Ma Lạt Năng chưa phải là không tồn tại những thời điểm thăng trầm, nhưng dù cho có xảy ra bất kể chuyện gì thì đánh Mạn cũng lựa chọn đứng về phía bạn mình. Chín chắn với hiểu chuyện, sơn Mạn cũng không lúc nào bỏ mái ấm gia đình mình lại phía đằng sau để đuổi theo những mong ước cao vời. Cô không không đồng ý những buổi đi xem mặt do bố mẹ sắp đặt chỉ nhằm họ vui lòng; cô chỉ dám liều lĩnh nhảy việc khi gia đình không có biến động lớn và cuối cùng, khi tai nạn giao thông vận tải xảy ra khiến bố cô bị yêu quý còn người mẹ cô thì ra đi vĩnh viễn, cô cũng đang không tiếc công sức, tài chính để đông đảo ngày cuối đời của cha cô được bình yên, thanh thản. Cô gái Thiên Bình tưởng như mượt yếu ao ước manh nhưng thực ra lại hết sức cứng rắn, tưởng như lý trí xỉu ngàn nhưng thực tế lại ăm ắp tình cảm.Cô gái dũng mãnh và thành thực với trái tim của bản thân như vậy, ai cơ mà không thán phục cho được?

Mời quý vị và chúng ta xem bộ phim bí mật Bị thời gian Vùi bao phủ Full HD 1080 trên đây: https://goo.gl/r
Hsrcm


Bí mật bị thời hạn vùi đậy được gửi thể từ đái thuyết cùng tên trong phòng văn Đồng Hoa. Trong phim, thông thường Hán Lương đã hóa thân thành Lục Lệ Thành – người bầy ông rất đỗi lạnh lùng, bản lĩnh trong quá trình nhưng khi đối mặt với tình thân thì lại chỉ biết im re đứng vùng sau bảo vệ. Chính bài toán giữ bí mật này đã làm Lệ Thành và khắp cơ thể con gái anh yêu thương – tô Mạn chịu những đau khổ, hai người tiếp tục gây tổn thương lẫn nhau bằng những hiểu lầm không xứng đáng có.

*

Mối quan liêu hệ của mình lại càng trắc trở hơn khi bao gồm sự xuất hiện của Tống Dực, đánh Nhụy – cô chị cùng cha khác mẹ với đánh Mạn với Ma Lạt Năng. Vòng xoáy tình yêu quanh quẩn cứ vô tình vùi dập phần đa ước mơ, khát vọng hạnh phúc của những nhân vật. Để rồi khi bình tĩnh nhìn lại, bọn họ phát hiển thị rằng thời hạn đã làm cho họ mất đi nhiều thứ cực hiếm nhất cuộc đời mình

Mời khách hàng và các bạn xem bộ phim kín đáo Bị thời hạn Vùi che Full HD 1080 tại đây: https://goo.gl/r
Hsrcm


Bộ phim bí mật bị thời hạn vùi bao phủ khép lại bằng hình ảnh ba nhân đồ vật Tô Mạn – Lục Lệ Thành – đánh Mạn đứng trên cánh đồng hoa yên ổn bình trên An Huy.

Sau 1 loạt những diễn biến kịch tính kéo dãn dài suốt 40 tập của bộ phim kín đáo bị thời gian vùi lấp, người theo dõi đang rất mong chờ cái kết của nhà nhà sản xuất phim. Không để những fan chờ đợi lâu, tập 40 bí mật bị thời hạn vùi lấp có cái kết tương đối mở. Đây tuy không phải là chiếc kết mong chờ nhất cho fan ái mộ nhưng này lại là phù hợp nhất đến tình yêu của cả 3 nhân đồ Tô Mạn – Lục Lệ Thành – Tống Dực. Cùng điểm lại những tình tiết chính luân phiên quanh đều tập ngay gần cuối nào.

Sau mọi ngày stress với hiện tại thực, đánh Mạn đã làm được Lục Lệ Thành dẫn về quê anh – tại An Huy. Phần đông ngày tháng nghỉ ngơi đây, cô được anh quan tâm tận tình và ngay tại phía trên Tô Mạn bên cạnh đó đã hiều rõ được lòng Lục Lệ Thành, ở đầu cuối họ trao lẫn nhau 1 nụ hôn ko thể lắng đọng hơn, cho dù Tô Mạn đã vứt đi sau đó.

Nhưng đông đảo chuyện lại kịch tính hơn khi đánh Mạn lại biết tin mái ấm gia đình mình gặp gỡ tai nàn cả cha mẹ cô hầu hết không qua khỏi thuộc lúc đó là cô đồng bọn Giấm ớt cũng gặp gỡ chuyện cô phải gạt vứt hết tức giận mà chăm lo Giấm Ớt cùng từ trên đây nhiều kín cũng được hé lộ, tình chúng ta giữa cô và Giấm Ớt cũng trở lại thông thường như trước.

Về Tống Dực, sơn Mạn cũng dần dần buông vứt chấp niệm của chính mình với anh ban đầu một bắt đầu mới bằng vấn đề gửi cho Tống Dực, Lục Lệ Thành bức thư phân tích lòng bản thân và ra khỏi Thượng Hải.

Bộ phim chuyển thời hạn 2 năm sau, lúc Tô Mạn trở về An Huy dạy học cho đều đứa trẻ tại đây cũng là thời gian Hứa Liên Sương về bên từ Mỹ. Đến hôm nay cả Lục Lệ Thành, Tống Dực đều nắm rõ tình cảm của mình và đưa ra quyết định đến tìm kiếm cô. Họ gặp nhau bên trên cánh đồng hoa yên bình trên An Huy.

Mời quý khách và các bạn xem cỗ phim kín đáo bị thời gian vùi bao phủ tại đây: https://goo.gl/r
Hsrcm

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.