48 đại nguyện củ a - 48 đại nguyện của đức phật a di đà

Trong khiếp Vô Lượng Thọ, phẩm lắp thêm sáu Phát Đại Thệ Nguyện, chính là 48 lời nguyện danh tiếng của Phật A-di-đà. Lời nguyện trong năm bộ kinh nhiều năm ngắn rất khác nhau: có hai bản dịch đời Ngô, Hán là 24 lời nguyện; tất cả hai phiên bản dịch đời Đường, Ngụy là 48 lời nguyện, còn có một phiên bản dịch đời Tống là 36 lời nguyện. Các điều mục này các ít ko đồng, nhưng mà nội dung phía bên trong phần béo là như nhau. Có lúc nguyện lắp thêm hai, nguyện thứ bố hợp lại thành một; có lúc một nguyện lại chia thành hai, cha nguyện. Lão cư sĩ Hạ Liên Cư hội tập phẩm tởm này có thể nói rằng rất khổ nhọc. Đoạn kinh văn này do ông cùng cư sĩ Mai quang Huy cùng thầy của họ, tổng số có bố người, nên trải qua cha tháng bắt đầu hoàn vớ xong.

Bạn đang xem: A

Từ đó có thể thấy, các ngài đặc biệt chú trọng đoạn gớm văn này, chính vì đây là chỗ nương tựa nói theo cách khác rất quan trọng đặc biệt của Tịnh tông, là trung tâm, tráng nghệ của toàn kinh, nhất định không thể xem dịu được. Hội tập, phần nhiều phân làm cho 24 đoạn, lấy 24 đoạn làm thư cùng lấy 48 làm cho mục, lời chú phía trước từng một nguyện đó là 48 nguyện. Đây chính là 24 cùng với 48 nguyện thảy hầu như gìn giữ, khiến cho mặt thật xưa ni của năm loại bạn dạng dịch, ngay trên đây tất cả rất có thể hiển bày, quá trình hội tập cực kỳ giỏi, đích thiệt rất bao gồm dụng tâm.

Nguyện 1: vào nước không tồn tại ác đạo.

Nguyện 2: không đọa bố đường ác.

Âm: Pháp Tạng Bạch ngôn: “Duy nguyện nắm Tôn, đại từ bỏ thính sát. Té nhược hội chứng đắc Vô Thượng Bồ-đề, thành Chánh Giác dĩ. Sở cư Phật sát, vậy túc vô lượng, bất khả bốn nghì, công đức trang nghiêm. Vô hữu địa ngục, ngạ quỷ, vậy thú, quyên phi, nhuyễn động chi loại. Cài đặt nhất thiết chúng sinh, dĩ cập Diêm-ma-la giới tam ác đạo trung, lai sinh xẻ sát, thọ xẻ pháp hoá, vớ thành A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam Bồ-đề. Bất phục cánh đọa ác thú, đắc thị nguyện, nãi tác Phật. Bất đắc thị nguyện, bất thủ Vô Thượng Chánh Giác.”

Nghĩa: Pháp Tạng bạch rằng: Bạch đức nỗ lực Tôn, cúi xin đức cố Tôn yêu thương xót nghe cho: “Nếu tôi hội chứng được Vô Thượng Bồ-đề, thành Đẳng Chánh Giác rồi, cõi nước Phật làm việc có vừa đủ vô lượng công đức trang nghiêm cần thiết nghĩ bàn, không có địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh những loại. Nếu bao gồm chúng sinh trong cha đường ác cho đến địa ngục sinh về cõi tôi, thụ giáo pháp của tôi, rất nhiều thành tựu A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam Bồ-đề, ko đọa lại bố đường ác nữa. Được vì vậy tôi mới làm Phật. Còn nếu không được như nguyện, thề ko thành Vô Thượng Chánh Giác”.

Giảng:

Trên thực tế, hôm nay Tỳ-kheo Pháp Tạng vẫn thành Phật rồi, chính là Phật A-di-đà. Ngài ở trước thầy của chính mình bạch rằng: “Cúi xin đức cố gắng Tôn mến xót nghe cho”. Đây là lời kính xin thầy yêu thương xót cửa hàng sát, nghe Ngài phát nguyện, nếu như thấy có chỗ nào không đúng thì xin chỉ dạy. Đây chính là ý này.

“Tôi nếu chứng được Vô Thượng Bồ-đề, thành Đẳng Chánh Giác rồi, cõi nước Phật sinh hoạt có đầy đủ vô lượng công đức trang nghiêm chẳng thể nghĩ bàn”. Đoạn này là tổng thuyết, văn bản của 48 lời nguyện bao gồm hết sống trong đây. Vô Thượng Bồ-đề đó là Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác. Thành Chánh Giác là thỏa mãn thành Phật. “Cõi nước của Phật ở” chính là trái đất Cực Lạc. Ở nhân loại Cực Lạc, nguyện vọng nhất mực được đầy đủ, vô lượng công đức trang nghiêm cần yếu nghĩ bàn, đây chính là nguyện vọng của Phật A-di-đà. Cõi nước của Ngài cố định vượt rộng cõi nước chư Phật, bởi vì tất cả cõi nước chư Phật đều phải sở hữu khiếm khuyết, tuy vậy cõi nước của Phật A-di-đà thì không có. Công đức trang nghiêm ở đây nhiều vô số kể, một số loại công đức trang nghiêm số 1 chính là mười niệm được sinh về cực Lạc, không thể thoái đưa thành Phật. Việc này thực thụ là công đức trang nghiêm bậc nhất, cũng chính vì trong toàn bộ cõi nước chư Phật đông đảo không được như vậy, buộc phải công đức trang nghiêm này không thể nghĩ bàn, cực kỳ đặc biệt, đó cũng đó là nguyện lắp thêm 18 vào 48 lời nguyện của Phật A-di-đà.

Nguyện thứ nhất: cõi nước không tồn tại đường ác. Toàn bộ cõi nước chư Phật đều phải có đường ác, riêng nhân loại Tây Phương rất Lạc không tồn tại ba con đường ác, “không có địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh các loại”. Thông thường, nghiệp ác chưa hết, nghiệp thiện sẽ chín muồi thì được sinh vào cha đường thiện, như bọn họ hiện tại vẫn ở cõi lành, dẫu vậy phước hưởng không còn vẫn đề nghị đọa lạc. Do đó nói bố đường thiện này chưa hẳn rốt ráo, viên mãn. Bao gồm một điều rất cần phải cảnh giác, kia là có khá nhiều người trong những lúc hưởng phúc lạc lại chế tạo ra nghiệp ác, thời gian đó sự đọa lạc càng nhanh, càng thê thảm. Đây đều là sự thật bắt buộc không tôn vinh tỉnh giác.

Những người ở trần thế đang hưởng trọn phước báo, nào hiểu rằng trong phước đang chứa đựng tai họa khôn lường. Người không tồn tại phước báo, nghèo khổ, mong mỏi tạo nghiệp ác cũng không chế tạo được. Nói một biện pháp khác, đời này bản thân đang chịu quả báo, ắt không dễ gì tạo nghiệp rất nặng được; nói một bí quyết khác nữa là đời sau sẽ không trở nên đọa lạc. Fan hưởng phước không giống như vậy, vì ngày nay mức sống đã được nâng cao. Như tôi, lúc còn nhỏ dại ở thôn quê, phần nhiều ăn rau củ cải solo sơ, vô cùng ít nạp năng lượng thịt. Chỉ bao gồm ngày mùng một, mười lăm mới hoàn toàn có thể mua được giết ăn; ngày lễ ngày đầu năm mới mới đã có được một bữa ăn ngon, ngày thường ăn rất solo giản. Nói phương pháp khác, ít có cơ hội để liền kề sinh, chế tác nghiệp. Còn những người dân giàu có, mỗi ngày ăn làm thịt cá, kê vịt..., vậy thì oan trái này sao rất có thể tính đếm! những người dân này, họ nhìn thấy khôn cùng ngưỡng mộ, thế nhưng về sau thời điểm quả báo hiện nay tiền new biết được, vậy thì họ thật ko bằng, nhát xa với họ rồi. Nên biết, nhân trái thông bố đời, chân tướng của không ít sự vấn đề này bọn họ không thể ko biết.

Quả báo địa ngục do chế tác thượng phẩm xe loan chiêu cảm nên. Ngạ quỷ là trung phẩm ác, súc sinh là hạ phẩm thập ác. Trong một số kinh, Phật nói bởi tham, sân, si nhưng chiêu cảm bố đường ác địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh; sân hận đọa địa ngục, tham lam đọa ngạ quỷ, đần si đọa súc sinh. Tham, sân, tê mê là tía thứ độc phiền não, sản xuất thành bố đường khổ này.

Thế giới Tây Phương không tồn tại ba con đường ác, xuất xắc nói cách khác chính là không có tín đồ tạo nghiệp ác, không có phiền óc tham, sân, si. Vì chưng không tạo ra nhân xấu nên không chịu đựng quả xấu. Tín đồ vãng sinh về thế giới đó, công sức niệm Phật nhuần nhuyễn rồi đã khắc phục được tham sảnh si, tuy không đoạn hẳn nhưng hoàn toàn có thể chế phục được. Chính bọn họ có năng lực này. Khi đến thế giới Tây Phương, dựa vào sức Phật góp đỡ, nó tức thì mất hết, vì vậy được duy nhất tâm. Công dụng này quá rộng lớn. Lúc học những pháp môn khác, mong mỏi đoạn diệt phiền óc này nên nhờ hoàn toàn vào chính mình. Đối với pháp môn Tịnh độ, bọn họ chỉ bắt buộc hàng phục, khắc chế một nửa, còn một ít thì Phật góp là được rồi. Cho nên, pháp môn này hotline là pháp môn tha lực, tiện ích này bọn họ có được hết sức lớn.

“Nếu gồm chúng sinh trong tía đường ác, cho tới từ âm phủ sinh về cõi tôi, thọ giáo pháp của tôi, hồ hết thành tựu A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam Bồ-đề, không đọa lại bố đường ác nữa”. Đây là nguyện thứ 2 trong 48 lời nguyện, lời nguyện ko đọa vào đường ác. Tất cả chúng sinh, chỉ cho việc đó sinh trong sáu đường. Dĩ cập Diêm-ma-la giới (Diêm-ma-la đó là vua Diêm-la, bọn họ gọi là điện thứ năm trong thập năng lượng điện Diêm Vương. Vua Diêm-la điện thứ năm cũng hotline là Bình Đẳng Vương. Vào kinh Địa Tạng Bồ-tát Bổn Nguyện có giới thiệu, gồm nói rõ ông quản lý địa ngục). Ba đường ác là địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh. Chúng sinh làm việc đây, ác nghiệp, tập khí rất nặng, mặc dù vậy họ rất có thể nghe được pháp môn này cơ mà nhất vai trung phong xưng niệm A-di-đà Phật, mong sinh Tịnh độ, cũng có thể được vãng sinh.

Cho nên, pháp môn này chỉ cần đầy đủ cha điều kiện: tin bao gồm Phật A-di-đà, tin có quả đât Tây Phương cực Lạc, tin niệm Phật nhất định được Phật A-di-đà đến tiếp dẫn vãng sinh. Tín nhiệm phải chân thật. Tin cơ mà không ngờ vực thì sẽ tiến hành như nguyện. Nếu thực sự ao ước về cực Lạc, ở vị trí đây phần đa thứ đều cần buông bỏ. Vừa hy vọng đi mà tại đây lại không buông quăng quật thì chưa hẳn thật mong muốn đi. Trường hợp thật muốn đi, cố định hết thảy gần như buông, buông tất cả thân tâm nỗ lực giới, trong lòng không thể dính mắc nữa, chắc chắn rằng sẽ được Phật A-di-đà tiếp dẫn. Bọn họ ở đây phát tâm, Phật A-di-đà ngay thức thì biết được, lúc duyên chín muồi tuyệt khi thọ mạng hết, Phật liền cho tiếp dẫn. Sinh về cực Lạc rồi, nhận ra sự giáo hoá của Phật, thọ nhận giáo pháp của Ngài. Pháp thiết yếu là phương pháp giáo dục, đem thâm nho tập khí đưa hoá thành công đức vô lượng, tức thành A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam Bồ-đề, là thành Phật.

Về đến Tây Phương cực Lạc, mừng đón sự giáo hoá của Phật A-di-đà, cố định thành Phật, cứu vãn cánh như ý trong quá trình tu học, quyết định không còn đọa vào con đường ác, cho dù những đời vượt khứ còn rất nhiều tập khí ác này. Còn nếu như không ở nhân loại Cực Lạc thì bài toán tu học sẽ có được tiến bao gồm thoái, nếu như vừa thoái đưa rất có thể sẽ vào ba đường ác. Phần đa trường phù hợp này khôn xiết nhiều. Đây đó là nói mười phương nhân loại tu hành gồm khiếm khuyết, bao gồm thoái đọa. Trái đất Tây Phương thì không có thoái chuyển, không tồn tại thoái chuyển thì hoàn hảo sẽ không hề đọa vào con đường ác. Bọn họ đã chế tác tội nghiệp vô cùng nặng, giả dụ được sinh về cõi cực Lạc thật yên ổn tâm. Nguyện này của Phật A-di-đà là lời bảo đảm, đảm bảo an toàn cho tất cả chúng sinh không còn rơi vào mặt đường ác nữa.

“Được vậy nên tôi new làm Phật. Còn nếu không được như nguyện, thề không thành Vô Thượng Chánh Giác”. Ngài nói, nguyện này của tôi phải được hiển bày đầy đủ, tôi tức tốc thành Phật. Trường hợp như nguyện của tôi chẳng thể hiển bày đầy đủ, quan trọng viên mãn, tôi thề không thành Phật. Vậy thì Phật A-di-đà bây giờ ở trái đất Tây Phương đã được mười kiếp, hồ hết gì Ngài nguyện thảy mọi hiển bày, thảy đều triển khai được, từng một câu, mỗi một chữ đa số chân thật, không đưa dối. Như vậy, bởi vì đây có thể thấy ước vọng của Phật A-di-đà, trung tâm nguyện của Phật A-di-đà là mong muốn tất cả bọn chúng sinh mau mau chóng thành Phật.

Nguyện này của Phật A-di-đà vượt hơn chư Phật. Rộng nữa, Ngài đã thực hiện được ước vọng này rồi. Vấn đề chính ở đó là chúng sinh gồm tin xuất xắc không, có chịu phân phát nguyện vãng sinh về cõi nước rất Lạc của Ngài giỏi không? chưa hẳn Phật A-di-đà không tồn tại năng lực đưa chúng ta về cõi nước của Ngài, vấn đề họ có chịu đi hay không. Không chịu đựng thì sao? Đó là bọn họ có chướng ngại. Bạn có nhu cầu hỏi điều gì làm chướng ngại? không phát nguyện đó là chướng ngại. Vạc nguyện rồi chướng ngại vật không còn. Ai chịu niệm Phật thì tín đồ đó vãng sinh. Pháp môn này là pháp môn bình đẳng. Ko luận chế tạo ra ác hay làm thiện đều không thể gì, chỉ việc bạn hồi trọng tâm chuyển ý, chân thực niệm Phật, nguyện cầu vãng sinh, ắt mọi cá nhân đều được vãng sinh. Đây là công đức chân thực hiếm có, thiết yếu nghĩ bàn.

Nguyện 3: Thân tất cả sắc tiến thưởng ròng.

Nguyện 4: Có tía mươi hai tướng tốt.

Nguyện 5: Thân không không nên biệt.

Âm: bửa tác Phật thời, thập phương cố kỉnh giới, download chúng sinh, linh sinh bổ sát, giai rứa tử ma chân kim fe thân. Tam thập nhị chủng, đấng mày râu tướng; đoan chánh tịnh khiết, tất đồng bộ loại. Nhược hình mạo không đúng biệt, hữu nghị xú giả, bất thủ Chánh Giác.

Nghĩa: lúc tôi thành Phật, những chúng sinh làm việc mười phương thế giới sinh về cõi tôi, thân tướng sắc xoàn ròng, đủ bố mươi nhị tướng tốt, đủ tướng đại trượng phu, đoan nghiêm chánh trực, toàn bộ đồng một dung nhan. Trường hợp có tốt xấu, dáng vẻ sai biệt, thề không thành Chánh Giác.

Giảng:

Trong đoạn này còn có ba lời nguyện. Nguyện sản phẩm nhất: “Khi tôi thành Phật,các chúng sinh làm việc mười phương trái đất sinh về cõi tôi, thân tướng mạo sắc xoàn ròng”. Ở đây, bọn họ phải đặc biệt lưu ý. Ngài nói toàn bộ chúng sinh sinh sống mười phương ráng giới, không tồn tại sự biệt lập lựa chọn, vậy dĩ nhiên có cả bọn họ trong đó. Ngài không nói chúng sinh trên quả ước ở quả đât Ta-bà là ngoại lệ, cũng không nói thế giới Hoa Tạng của Phật Tỳ-lô-giá-na là nước ngoài lệ. Vậy tất cả cõi nước chư Phật cũng phần lớn ở trong lời nguyện của Ngài. Bồ-tát Văn Thù, Bồ-tát Phổ Hiền cũng được vãng sinh. Vày vậy, từng chữ Ngài vạc nguyện, họ cần phải xét rõ ràng mới tìm tòi lời nguyện, họ cần đề xuất quán xét ví dụ mới tìm tòi lời nguyện này thực sự vĩ đại.

Sinh đến thế giới Tây Phương rất Lạc thân tướng phần đa bình đẳng, hồ hết là thân sắc đẹp tử ma, có nghĩa là vàng ròng. Chữ “ma” chỉ cho sự thuần vàng, không hề có chút tạp hóa học nào trong đó. Hãy nhìn lại thân hiện nay của chúng ta, rất mong muốn manh mượt yếu, lúc trái gió trở trời liền bị đau nhức bệnh. Tín đồ ở Tây Phương không như thế, vì chưng họ tất cả kim thân, thể chất của mình đều là tiến thưởng thật.

“Đủ bố mươi nhị tướng đại trượng phu”: Trời người trong cõi nước ấy đều đủ phần lớn tướng tốt này. Vậy thì, sinh về trái đất Cực Lạc, tướng mạo mạo bọn họ đều giống như Phật A-di-đà.

Theo Tam Tạng Pháp Số, cha mươi nhị tướng xuất sắc là:

Bàn chân bằng phẳng, lòng cẳng bàn chân không có ở đâu lõm xuống.

Dưới chân gồm hình bánh xe ngàn căm.

Ngón tay khiêm tốn dài.

Chân tay mượt mại.

Chân tay có màng lưới.

Gót chân đầy đặn.

Lưng bàn chân cao đầy, tròn trịa.

Bắp đùi tròn như bắp đùi Nai chúa.

Tay dài quá gối.

Mã âm tàng.

Thân khổng lồ rộng.

Lỗ chân lông bao gồm sắc xanh.

Lông bên trên thân mướt đẹp.

Thân sắc đẹp vàng.

Thân bao gồm ánh sáng, chiếu xa một trượng.

Da quyến rũ và mềm mại mượt mà.

Hai lòng bàn chân, nhì lòng bàn tay, nhị vai với đỉnh đầu đều cân đối đầy đặn.

Hai nách đầy đặn.

Thân tôn nghiêm như tướng mạo sư tử.

Thân thể đoan chánh, ngay lập tức thẳng.

Vai tròn đầy.

Phật đầy đủ 40 chiếc răng.

Răng trắng, khít, bằng.

Bốn răng nanh white sạch.

Hai lô má tròn đầy như tướng đụn má sư tử.

Nước miếng vào họng có vị ngon ngọt nhất.

Lưỡi rộng dài.

Âm thanh thanh tịnh, nghe vang siêu xa.

Mắt màu xanh lá cây biếc.

Xem thêm: Kia Giải Phóng : Giá Xe, Trả Góp, Lăn Bánh, Mua Cũ Đổi Mới, Showroom Kia Giải Phóng

Lông mi như trâu chúa.

Giữa nhì chân mày tất cả tướng Bạch hào.

Trên đảnh bao gồm nhục kế (thịt gồ lên cao hình búi tóc).

Đại sư Vọng Tây nói: “Do do nguyện ấy, các chúng sinh đang vãng sinh mọi đủ những tướng, chẳng đề xuất tu cơ mà được”.

Hỏi: sau khi hoa nở xuất xắc là trước lúc hoa nở được đầy đủ các tướng?

Đáp: Chẳng đợi đến khi hoa nở, hễ sinh về cõi ấy tức khắc có.

Nguyện thiết bị ba: “Đoan nghiêm chánh trực, trong sạch, toàn bộ đều đồng một dung nhan”. Điều này cần được ghi nhớ dĩ nhiên thật vào tâm. Người ở quả đât Tây Phương rất Lạc, không có hai một số loại tướng mạo. Hãy xem vào đạo tràng hiện thời của chúng ta, mọi fan cùng ngồi cùng với nhau dẫu vậy tướng mạo của mọi cá nhân đều không nên khác. Fan của thế giới Tây Phương có tương đối nhiều hơn đi nữa, tướng mạo cũng như nhau, xuất xắc nhiên không có hai tướng. Vậy thì việc này sẽ phiền toái rồi! tướng mạo mạo số đông giống nhau, lúc nhấn dạng một người chẳng lẽ nhấn sai tốt sao? Mọi fan vóc dáng đều y như Phật. Ai là Phật A-di-đà, ai là Bồ-tát Quan nuốm Âm? chúng ta khi vãng sinh, chẳng lẽ đa số không nhận ra hay sao? câu hỏi này rất có thể hoàn toàn yên ổn tâm.

Sinh đến nhân loại Tây Phương rất Lạc, chúng ta đều gồm tha trung khu thông. Thừa khứ, hiện tại, vị lai của mỗi người đều rõ ràng, phần đông thấu hiểu, tuyệt nhất định cấp thiết nhận sai. Ý nghĩa hàm cất trong đây cực kỳ sâu rộng. Đoạn trước đã nói qua, 48 lời nguyện của Ngài từ bỏ đâu nhưng mà có. Đều vày nhìn thấy không ít cõi chư Phật, ở ngay trong những số đó dốc lòng chọn lựa mà thành. Fan của mười phương chũm giới, tướng mạo không đồng, tướng tốt thì sinh kiêu ngạo; tướng không tốt, thô xấu thì từ bỏ ti khoác cảm, đây số đông là hầu như thứ phiền não. Ở trái đất Tây Phương, tướng mạo của mọi tín đồ đều như nhau, không có kiêu ngạo, cũng không tồn tại tự ti. Phật A-di-đà thật là sáng suốt. Ngài dùng cách thức này làm tất cả phiền não đang có của khách hàng tự nhiên được tiêu trừ, đến đâu cũng hầu như không có. Phương cách tuyệt diệu hiển lộ ở quả đât này là pháp giới bình đẳng. đến nên, ở tựa đề của quyển gớm là ao ước đem phương thức bình đẳng này độ tất cả chúng sinh, khiến cho tất cả đều đồng đẳng thành Phật, với Phật A-di-đà không không đúng không khác.

Người của quả đât Tây Phương tướng tá mạo “đoan nghiêm chánh trực”, khiến cho những người sinh trọng điểm hoan hỷ, sinh trung khu cung kính. Tướng tá mạo này so với toàn bộ cõi nước chư Phật thì không đâu hoàn toàn có thể sánh bằng. Vày đó, học tập trò của Phật A-di-đà không luận đi đến trần thế nào, (đây là vấn đề rất bình thường mỗi ngày) đi mang lại mười phương quả đât cúng nhường chư Phật, đi hoá độ chúng sinh..., phần nhiều nhận sự tôn kính đặc trưng của đại chúng địa điểm đó.

Ở thế gian này, có nhiều người ưa thích Bồ-tát Di-lặc, hâm mộ tương lai sinh cho tới Nội viện Đâu-suất, tĩnh thổ của Bồ-tát Di-lặc. Vì chưng tương lai Ngài hạ sinh thành Phật, mọi fan sẽ cùng theo Ngài xuống người đời giáo hoá chúng sinh, tương tự như Xá-lợi-phất, Mục-kiền-liên là đồ đệ của Thích-ca Mâu-ni cùng Phật Thích-ca thị hiện nay hoá độ chúng sinh. Họ tất cả nguyện này, vậy nguyện này có giỏi không? cực kỳ tốt, rất đáng được ca ngợi. Mặc dù vậy muốn vãng sinh nội viện Đâu-suất không phải một câu hỏi dễ dàng. Vì sao vậy? Tiêu chuẩn chỉnh thu dấn học trò của Bồ-tát Di-lặc vô cùng cao. Tôi nghĩ lại, nhằm đi cho nội viện đó, tiêu chuẩn chỉnh của tôi không đủ, không cách gì mang lại được. Còn Phật A-di-đà, tiêu chuẩn chỉnh lựa chọn này của Ngài vô cùng thấp, có thể nói vô cùng thấp, tôi có thể nắm chắc đi được. Ví như như trên thế giới Cực Lạc rồi, muốn trở lại trái đất Ta-bà hay là muốn đến Nội viện Đâu-suất khôn cùng dễ. Trong kinh bao gồm nói, mười vạn ức cõi nước Phật trong một sát-na ngay tức thì quay về. Đến chạm chán Bồ-tát Di-lặc, Bồ-tát vừa thấy được học trò của Phật A-di-đà còn quan trọng xem trọng cùng hoan nghênh nữa, xuất sắc hơn nhiều so với làm cho học trò của Ngài. Cũng giống như một bàn tính, họ phải biết đánh, phải ghi nhận tính toán. Một lúc sinh về cực Lạc, bọn họ cũng hoàn toàn có thể đến Đâu-suất Nội viện, cũng có thể thân cận Bồ-tát Di-lặc. So với học tập trò của Ngài thì họ còn nhận thấy sự chiêu đãi quan trọng hơn. Giả dụ như lúc đó họ đến nghe Bồ-tát Di-lặc giảng kinh, hàng ghế phía trước đặc biệt sẽ dành riêng cho chúng ta, học tập trò của Ngài Di-lặc đang ngồi phía sau. Mang đến nên, phía trên đều là sự việc thật thiết yếu nào không biết, là 1 trong những con đường dễ dãi thân cận Bồ-tát Di-lặc.

Nguyện 6: gồm túc mạng thông.

Nguyện 7: gồm thiên nhãn thông.

Nguyện 8: gồm thiên nhĩ thông.

Âm: bổ tác Phật thời, mua chúng sinh, sinh ngã quốc giả, tự tri vô lượng, kiếp thời túc mạng, sở tác thiện ác. Giai năng đổng thị, triệt chính, tri thập phương khứ lai, bây giờ chi sự. Bất đắc thị nguyện, bất thủ Chánh Giác.

Nghĩa: khi tôi thành Phật, các chúng sinh sinh về cõi tôi, biết rõ vô lượng kiếp trước (túc mạng thông), thấy rõ những việc thiện ác đã làm (thiên nhãn thông), nghe rõ vấn đề khắp mười phương cả cha đời khứ, lai, lúc này (thiên nhĩ thông). Còn nếu không được như nguyện, thề ko thành Chánh Giác.

Giảng:

Trong đoạn này cũng bao hàm ba nguyện, nói về túc mạng, thiên nhãn, thiên nhĩ. Bạn thế tục thường giỏi gọi đó là thần thông. “Thông” là thông đạt, vô ngại; “thần” là thần kỳ, diệu đoán. Năng lực của bạn ở Tây Phương cực Lạc phần đa đặc thù, ngày nay họ gọi là công năng đặc dị. Giải pháp gọi này khôn xiết hợp lý, công năng này khôn xiết việt hơn tín đồ thường. Vậy thì thần thông tự đâu nhưng mà có? Phải có báo đức, tu đức. Nếu họ được vãng sinh cực Lạc phần đa được như vậy, đây hotline là báo đức, chưa hẳn tu đức. Báo đức này vì bổn nguyện của Phật A-di-đà góp đỡ. Nếu sinh cho nơi này mà không có năng lực thì Phật A-di-đà ko thành Phật, cho nên vừa sinh mang lại đó, năng lượng này đều sở hữu đủ. Vậy năng lượng thần thông này bao lớn? Nó thừa qua các vị A-la-hán. Năng lực túc mạng thông và tha trung tâm thông của A-la-hán chỉ rất có thể biết đến trong vòng 500 kiếp, còn hơn 500 kiếp về trước thì cần yếu biết được, cho nên vì thế 500 kiếp sau đây cũng ko biết. Cái biết còn tồn tại phạm vi, tuy nhiên phạm vi này không lớn. Thiên nhãn của Bồ-tát thì phụ thuộc vào cấp bậc địa vị của Bồ-tát đó. Năng lực thiên nhãn của Bồ-tát rộng hơn so cùng với A-la-hán, nhưng lại cũng chỉ hoàn toàn có thể nhìn thấy được một đại thiên ráng giới, một nghìn đại thiên nỗ lực giới. Chỉ có thiên nhãn của Như Lai mới có thể nhìn tận hỏng không khắp pháp giới, bao gồm tất cả cõi nước chư Phật, không nơi nào không thấy.

Vậy thì bạn sinh về quả đât Cực Lạc, năng lượng thần thông này của họ cũng như Phật A-di-đà, tác dụng này có được quá lớn. Tu các pháp môn khác cần đến bậc Bồ-tát bát địa thì năng lực mới gần giống với Phật, nhưng nên tu đến cha A-tăng-kỳ kiếp. Còn chúng ta mới niệm Phật bao gồm vài năm, vãng sinh về trái đất Tây Phương rất Lạc, năng lượng liền hệt như Bát địa, Cửu địa, Thập địa Bồ-tát. đông đảo vị Bồ-tát này khi chú ý thấy họ ắt cực nhọc thể tin được, nhưng đây là sự thật. Lúc đã hiểu rõ sâu xa rồi tất yêu không bội phục. Chúng ta quá gặp gỡ may rồi! Thật hay vời! Tu chỉ mấy ngày nhưng đạt được, những Ngài đã tu ba A-tăng-kỳ kiếp, khổ nhọc mang lại như vậy mới đạt được. Do sao chúng ta mới trong giây lát mà đạt được? rộng nữa, điều chúng ta được còn thù thắng hơn, cực kỳ việt hơn những Ngài, có tác dụng sao các Ngài ko bội phục chứ! câu hỏi này, fan thế tục thường nói, tất cả người gặp may, có fan không chạm chán may. Bồ-tát thì không gặp gỡ may, họ thì vô cùng may, trong giây khắc liền chạm chán được pháp niệm Phật này, lập tức được thành tựu. Cho nên, lời nguyện này chúng ta phải rất sâu sắc mà tiệm sát.

“Các bọn chúng sinh sinh về cõi nước tôi”. Đây là pháp bình đẳng, tốt nhiên không tồn tại lựa chọn. Bạn sinh đến quả đât Hoa Tạng dĩ nhiên là Bồ-tát, địa vị đó hết sức cao. Họ là phàm phu, sao có thể so sánh được? tất cả chúng sinh chủ yếu là bao hàm mười pháp giới cơ mà nói, tất cả đều bao hàm trong đó. “Biết rõ vô lượng kiếp trước”, ko giống các vị A-la-hán chỉ biết túc mạng trong 500 đời, còn những người dân sinh về thế giới Tây Phương rất Lạc hiểu rằng túc mạng trong vô lượng kiếp. Mang lại nên, vừa sinh mang đến Tây Phương, mặc dầu hạ phẩm vãng sinh cũng được như vậy, bởi trong lời nguyện của Ngài không có nói hạ phẩm là ngoại lệ, cũng không nói thượng phẩm thượng sinh có năng lực thần thông này. Vậy nói giải pháp khác, hạ hạ phẩm vãng sinh cũng đều có năng lực này, đây new là pháp bình đẳng.

Hiện tại, có nhiều người ao ước biết đời trước của mình. Họ đi kiếm những người có linh tánh, còn có một số thì sử dụng thuật thôi miên nhằm biết việc đời trước, cũng chẳng qua chỉ hiểu rằng một đời, nhị đời, cho đời thứ tía thì đắn đo nữa. Sinh đến thế giới Tây Phương rất Lạc, đời vượt khứ tự vô lượng kiếp cho nay, bạn đều biết được, hà tất phải tìm những phiền toái này. Huống bỏ ra trong làng mạc hội ngày nay, những việc gạt fan rất nhiều. Những người linh tánh đó nói cùng với bạn việc đời trước chưa chắc thật, có lẽ tự tôi đã lừa mà bao gồm mình cũng không còn hay biết. Khi đến thế giới Tây Phương, tự mình có thể biết không còn được phần đông việc, đời đời kiếp kiếp bài toán thiện bài toán ác mà tôi đã làm rất nhiều biết rõ, biết trong thừa khứ luân hồi ở khu vực nào, sẽ ở qua trái đất nào v.v..., quyến ở trong trong nhà của chính mình, mình phần lớn nhớ hết, hồ hết tường tận.

Thấy rõ là thiên nhãn giống như Phật. địa điểm này Ngài nói không có giới hạn. Mười phương cõi nước, vô thượng vô biên cầm giới, các bạn đều coi thấy một bí quyết tường tận, một giải pháp thấu đáo. Chúng ta thật đáng thương. Như ở phía dưới lầu 4 đây có nhiều người đang nghe kinh, bọn họ không thể chú ý thấy, trường hợp là người của quả đât Cực Lạc ngay tức khắc thấu hiểu, ngay tức khắc thấy một bí quyết tường tận. Họ đang ngồi trên đây, trên địa mong này, phía bên kia là nước Mỹ, bạn ta đang làm những gì mình cũng không nhìn thấy được. Nơi quả đât Tây Phương, toàn bộ cõi nước chư Phật phần đa ở chỗ trước mặt, bọn họ có khi trong thâm tâm lo nghĩ, bám mắc đối với nguời thân của mình, bạn mình thương mến thì niệm niệm ko quên, hy vọng giúp sức họ. Họ có trung ương nguyện muốn giúp đỡ nhưng lại không tồn tại năng lực. Chúng ta nên biết, đến trái đất Cực Lạc tức tốc có năng lực này, thân bởi quyến thuộc của chúng ta, mặc dầu họ sinh ngơi nghỉ cõi nào ta phần đa nhìn thấy, chúng ta nói gì ta phần lớn nghe được, tình hình của chúng ta ta đều biết được tường tận, mỗi giờ mỗi phút đề hoàn toàn có thể thị hiện đi giúp họ. Cố nên, có trí tuệ chân thật, có năng lượng rồi, trung khu nguyện của họ mới được xem là chân chánh, triển khai trọn vẹn. Còn nếu như không được vãng sinh, trung ương nguyện của chúng ta xem như uổng mất, các bạn sẽ không có được năng lực đó.

Nghe rõ là thiên nhĩ. Toàn bộ chúng sinh vào mười phương nạm giới, bọn họ nói những khẩu ca gì bạn cũng nghe được một giải pháp rõ ràng, cho dù lời nói rất nhỏ dại cũng nghe được tường tận, thật là thần thông rất lớn. Như trong truyện Tây Du Ký, Tôn Ngộ Không cơ mà đem so với họ còn thua kém xa. Tôn Ngộ Không bắt đầu chỉ tất cả 72 phép thần thông, khi cân nặng đẩu vân qua 10 vạn dặm, phải dùng lừng khừng bao nhiêu lần cân nặng đẩu vân new tới vị trí được. Fan ở rất Lạc không phải như vậy, duy nhất niệm là vẫn tới chỗ bạn thích tới, năng lượng của Tôn Ngộ không không thể so sánh được.

Ở tây thiên có năng lực thần thông như vậy nên trợ giúp không hề nhỏ trong vấn đề tu hành. Người trần gian sao có tham sảnh phiền não? do sao khỏi mê hoặc tạo nghiệp? thật ra do vì mê lầm lẽ thật nhân quả, từ kia khởi lên những thú vị này đề xuất mới chế tạo nghiệp. Trường hợp như chân tướng của thực sự này có thể thông đạt thấu suốt thì làm thế nào họ rất có thể sinh phiền não, có tác dụng sao có thể bị mê hoặc, có tác dụng sao có thể tạo nghiệp! cho nên, Phật A-di-đà ở trái đất Tây Phương rất Lạc bao gồm những tổ chức cơ cấu giáo dục thực tại, tạo ra chức năng rất lớn. Phiền não tập khí của bọn họ có trường đoản cú vô thỉ kiếp, chỉ việc đến rất Lạc rồi rất nhiều được hoá giải. Lý do vậy? Những câu hỏi trong vượt khứ, hiện tại, vị lai, vào mười phương cha đời, tự bản thân biết được, đều thấy được một giải pháp tường tận, ở đây (so với chư Phật Như Lai ở địa điểm khác) bớt được thời hạn giảng gớm nói pháp siêu nhiều. Cách thức này quả tình là sáng suốt tột cùng.

“Nếu không được như nguyện, thề không thành Chánh Giác”. Đức A-di-đà sẽ thành Phật rồi, minh chứng nguyện này đã làm được thành tựu. Ở gắng gian, có một số người nói gồm thần thông. Bạn cũng có thể nói với chúng ta rằng, việc này chẳng gì khiếp lắm, vài ba năm nữa anh hãy xem tôi đây, anh làm cho sao có thể so được, đích thực như vậy. Bọn họ biết được thực sự này, mang đến nên chịu khó niệm Phật vài ba năm vãng sinh liền gồm được, đó là đức năng thần thông của quả Địa thượng Như Lai, chưa hẳn Bồ-tát có thể so sánh được. Những người dân ở nhân loại Cực Lạc đều phải có những năng lực này, năng lực thần thông, đức năng phần đông đầy đủ. Tuyệt đối hoàn hảo không phải trong những kinh Đại thừa không giống nói, xuất xắc là dùng thiền định, cần sử dụng các phương thức tu mà hoàn toàn có thể được y hệt như họ. Như đang nói, báo đức là Phật A-di-đà cần sử dụng ngàn ức tuổi tu học thành tựu viên mãn đang 5 kiếp, lấy đức năng này để giúp đỡ đỡ cho chúng ta. Lý thì vô cùng sâu rộng, sự thì kì diệu chẳng thể sánh, đạo lý khác thường vô kể, giỏi nhiên ko phải không có lý luận nương tựa. Chúng có lý luận nương tựa, họ xem thấy dễ dàng và đơn giản chỉ là thần thoại. Mang đến nên, pháp môn này là pháp môn nặng nề tin, giải thích quá sâu. Ngay đến Bồ-tát Đẳng giác, nếu không nhận được sự giúp đỡ của chư Phật Như Lai cũng không thể hiểu được rõ ràng, mang đến nên hoàn toàn có thể tin là việc rất khó dàng.

Trong kinh bao gồm nói, nếu hoàn toàn có thể tin được là do thiện căn phước đức của vô lượng kiếp trong quá khứ sẽ huân tập. Nếu như như chưa phải căn lành xưa của vô lượng kiếp chín muồi, hôm nay, mặc dù bạn gặp được rồi cũng biến thành cho rằng tiểu thuyết nhằm xem, xem lâu ngày chúng ta cũng quan yếu tin. Cho nên, pháp môn này người thông thường không thể tin, bắt buộc tiếp nhận. Tôi vẫn nói rất nhiều lần rồi, chính là chuyện siêu bình thường. Ví như họ vừa nghe ngay tức thì tin, tức thì tiếp nhận, đây là việc siêu không bình thường, đây đều là việc thật. Mang đến nên, năng lực thần thông này của họ vượt qua tất cả Bồ-tát, còn Thanh văn, Duyên giác thì không cần phải nói.

Nguyện 9: gồm tha trung khu thông.

Âm: bửa tác Phật thời, sở hữu chúng sinh, sinh ngã quốc giả, giai đắc tha trung khu trí thông. Nhược hà tất tri, ức na-do-tha bá thiên Phật sát, bọn chúng sinh trọng tâm niệm giả, bất thủ Chánh Giác.

Nghĩa: khi tôi thành Phật, nếu gồm chúng sinh sinh về cõi tôi phần đông được tha trung khu trí thông, hiểu rằng tâm niệm của bọn chúng sinh xa phương pháp trăm nghìn vạn ức cõi Phật. Nếu không giống như vậy, thề không thành Chánh Giác.

Giảng:

“Khi tôi thành Phật, nếu gồm chúng sinh”. Đâu là bình đẳng, không tồn tại chọn lựa, là chín pháp giới hữu tình bọn chúng sinh thảy số đông bình đẳng. “Sinh về cõi tôi, hầu hết được tha tâm trí thông”. Tha chổ chính giữa thông là gì? “Tha” là bạn khác. Trong lòng của người khác khởi lên đụng niệm, họ phần đa biết. Cho nên, những vị phải nên cẩn thận, không nên cho rằng ý nghĩ khởi lên vào tâm của mình không ai biết. Bạn của nhân loại Cực Lạc đông đảo biết được; độc nhất vô nhị cử, duy nhất động, mọi bài toán làm của họ họ phần nhiều nhìn thấy; bạn nói thầm với người khác bọn họ cũng nghe được. Người của thế giới Cực Lạc khôn xiết nhiều, khôn xiết đông, đếm cần thiết hết, họ phần lớn rõ vớ cả. Đây là sự việc thật. Đây là điều phải đề xuất nghĩ đến, là đức năng tương lai của chủ yếu chúng ta. Hiện tại, người ở cõi nước cực Lạc đều vừa đủ đức năng thần thông này rồi.

Cho nên, trọng điểm của bạn niệm Phật đề nghị thanh tịnh, đề xuất quang minh chánh đại, không có tác dụng một tí việc không phải với fan khác. Tín đồ khác tất cả lỗi với mình thì được, ta không thể tất cả lỗi với người; fan khác gạt mình thì được, ta cần yếu gạt người. Bởi vì sao vậy? bài toán họ sinh sản là nghiệp luân hồi, lúc này việc mình có tác dụng là mong mỏi sinh Tây Phương. Toàn bộ việc ta làm bắt buộc đúng tiêu chuẩn của thế giới Cực Lạc. Tiêu chuẩn của trái đất đó đó là 48 nguyện, chính là kinh Vô Lượng Thọ. Số đông gì trong ghê Vô Thượng Thọ đang nói, mình bắt buộc làm được, vì vậy mới hoàn toàn có thể vãng sinh Tây Phương, vậy nên mới hoàn toàn có thể tăng cao phẩm vị.

“Biết được trung khu niệm của chúng sinh xa bí quyết trăm nghìn vạn ức cõi Phật”. chúng ta xem lới vạc nguyện này thiệt rõ ràng. Ức na-do-tha đó là vô lượng vô biên cõi nước chư Phật, bao hàm tất cả bọn chúng sinh. Trong lòng người ta muốn điều gì, nghĩ dòng gì, tín đồ ở quả đât Cực Lạc thảy gần như biết. Năng lực này siêu xác thực, quá qua Thanh văn, Duyên giác, quyền giáo Bồ-tát, cho tới 41 vị pháp thân đại sĩ trong hội Hoa Nghiêm, số lượng nhiều vậy nên cũng không thể đối chiếu với họ. Chân thực mà nói, năng lực này là tự Bồ-tát chén bát địa trở lên trên mới rất có thể sánh bằng, từ chén bát địa trở xuống các chẳng thể so sánh. Mang đến nên, năng lượng thần thông trí thông minh này của họ là hết sức thắng, chân thật, đạt mang lại chỗ giỏi nhất. Cũng cũng chính vì sự thật này nên tất cả chư Phật thiết yếu không mệnh danh Phật A-di-đà, quan yếu không bội phục Phật A-di-đà, cũng chẳng thể không rước học trò của chính bản thân mình giới thiệu cho Phật A-di-đà. Cầm nên, lúc này chư Phật độ khắp chúng sinh thật dễ dàng dàng, những khuyên bọn họ đến quả đât Tây Phương cực Lạc, giao cho Phật A-di-đà độ họ. Hiện nay tại, tất cả chư Phật Như Lai ngơi nghỉ mười phương nhân loại đang chiêu sinh mang đến Phật A-di-đà. Nếu như họ không nghe thì sao? Giảng mang đến họ nghe về nhị vượt tam thừa, còn như chúng ta nghe thì những bảo đi đến nhân loại Cực Lạc, nhanh chóng liền thành Phật.

Từ sự thật này, bọn họ mới gọi được rằng, các vị Bồ-tát hay những người ở thế giới Tây Phương cực Lạc đều sở hữu năng lực như vậy, năng lực biết bản thân biết người. Họ gồm túc mạng thông là biết chủ yếu mình,có kỹ năng chính mình hiểu rõ mình, từ mình am hiểu từ vô lượng kiếp cho đến nay. Đây là tri nhân, biết bạn khác là tri kỉ. Biết tín đồ biết mình, giáo hoá bọn chúng sinh mới khế cơ, mới tiện lợi độ được chúng sinh. Mang lại nên, mỗi ngày họ mang đến mười phương cõi nước chư Phật bái dường, nghe pháp, tùy duyên cứu giúp độ chúng sinh. Chúng ta có năng lượng như vậy, còn họ sinh đến quả đât Tây Phương rất Lạc, bao lâu new có năng lực này? vị trí này vào kinh không tồn tại nói, nghĩa là vừa sinh đến đó ngay tắp lự có năng lượng này. Thấy Phật A-di-đà rồi, năng lượng này như được hồi sinh lại. Thực tiễn mà nói vẫn chưa được hồi phục, mà phải nhờ sự giúp đỡ của Phật, mãi cho đến lúc chính họ tu thành công ở quả đât Tây Phương. Quy trình tu tập ngơi nghỉ đó siêu nhanh, hết sức mau, nhất mực không thoái chuyển, bởi không phải bọn họ chỉ đón nhận một sự giáo hoá của Phật A-di-đà, mà hằng ngày còn đến lớp hỏi tất cả chư Phật mọi mười phương. Chúng ta thử nghĩ về xem, hằng ngày bạn nghe được từng nào pháp? từng nào Phật nói pháp cho chính mình nghe? mang đến nên, tu học ở cực Lạc hiện đại nhanh là điều dĩ nhiên rồi. Đến khi chính mình chân thực đạt được địa vị này, từ bỏ mình sống động chứng được Thập địa, Phật A-di-đà vẫn giúp sức bạn, khiến cho đạo lực trí thông minh thần thông của người sử dụng so cùng với Thập địa Bồ-tát đồng nhau, nên đây là sự tuyển lựa thông minh. Quả đât Tây Phương thù chiến thắng không gì bằng. Vì chưng sao họ lại không muốn vãng sinh?

Trước phía trên thầy Lý bao gồm nói, trường hợp như người không chịu đựng sinh về thế giới Cực Lạc; người này, giả dụ chẳng nên là fan ngu thì là người cuồng vọng, hoặc nói theo một cách khác là không bình thường. Người bình thường người nào cũng tin tưởng, cũng muốn về nhân loại Cực Lạc!

 

Nguyện 10: Được thần túc thông.

Nguyện 11: mọi cúng nhường chư Phật.

Âm: bổ tác Phật thời, thiết lập chúng sinh, sinh vấp ngã quốc giả, giai đắc thần thông trường đoản cú tại, Ba-la-mật-đa. Ư tốt nhất niệm khoảnh, bất năng cực kỳ quá, ức na-do-tha bá thiên Phật sát, châu trở thành tuần lịch, cúng nhường nhịn chư Phật giả, bất thủ Chánh Giác.

Nghĩa: khi tôi thành Phật, nếu gồm chúng sinh sinh về cõi tôi, được thần thông tự trên Ba-la-mật-đa (thần túc thông). Trong khoảnh khắc còn nếu không đi khắp trăm nghìn vạn ức cõi Phật nhằm cúng dường, thề ko thành Chánh Giác.

Giảng:

Lời nguyện này nói về một số công năng đặc dị. Như đoạn trước đang nói qua, người của thế giới Tây Phương đều khá đầy đủ túc mạng thông, thiên nhãn thông, thiên nhĩ thông, tha vai trung phong trí thông. Đây chính là thần thông trường đoản cú tại. địa điểm này chính là thần túc thông. “Túc” là viên mãn. Lời nguyện này là trở thành hoá tự tại. Đến bờ giác Niết-bàn cần phải có trí óc của Phật. ý muốn được kiến thức này cần phải phụng sự rất nhiều vị Phật mới hoàn toàn có thể thành tựu. Nếu như như chính mình không tồn tại thần túc thông thì khó làm được. Bởi đó, so với người tu hành, thần túc thông cực kì quan trọng. Quả đât vô lượng vô biên, chư Phật cũng vô lượng vô biên, nếu bọn họ thừa sự cúng nhường mỗi một vị Phật, từng vị từng vị trang bị tự mà lại đi đến, vậy thì vô lượng kiếp cũng bái dường đắn đo hết. Vì vậy, tuyệt nhất định đề xuất có khả năng phân thân, và một lúc hoàn toàn có thể phân ra trăm nghìn ức hoá thân, đồng thời đi cúng nhịn nhường vô lượng vô biên chư Phật Như Lai như vậy mới hoàn toàn có thể làm chấm dứt được! những đại bọn chúng của quả đât Tây Phương đích thực có năng lực này.

Vậy, khi bọn họ sinh mang đến Cực Lạc, một phẩm phiền óc cũng chưa phá được, làm cái gi có được năng lực thần thông này. Năng lượng này chưa phải muốn mà có được, đề xuất công phu tu hành. Thông thường, tín đồ tu hành đã đạt được thiên nhãn thông, thiên nhĩ thông thì ko khó; đạt cho túc mạng thông, tha trọng điểm thì tương đối khó, cho đến đạt được biến hóa hoá tự trên (thần túc thông) thì sẽ càng khó hơn. Cho nên, tiểu thừa không có thần túc thông, buộc phải là bậc Thánh A-la-hán mới gồm được. Sơ quả hay Nhị quả vẫn không có năng lực này. Sơ quả bao gồm thiên nhãn thông. đến nên, để đạt được năng lực thần túc thông thì công phu yêu cầu rất sâu. Vậy khi họ đến Tây Phương, lập tức năng lực này ngoài ra gần bởi với Bồ-tát Thập địa. Đây hoàn toàn nương vào bổn nguyện của Phật trợ hỗ trợ cho chúng ta.

Sách Hội Sớ giảng chữ “thần túc” (cũng gọi là suôn sẻ túc) có ba loại:

1 - Vận thân hành: cất cánh trên không giống chim bay.

2 - win giải thông: chỗ xa xôi nhất, chỉ tác ý tư duy liền tới ngay.

3 - Ý nuốm thông: khu vực xa xôi nhất, trọng tâm vừa nghĩ đến, thân vẫn ở đó.

Ngài Pháp Tạng nói, lúc Ngài thành Phật (hiện tại thì Ngài đã thành Phật rồi, đã hơn 10 kiếp) “nếu tất cả chúng sinh sinh về cõi tôi”. Chúng ta phải phân tích câu này cho tường tận, Ngài nói bọn chúng sinh sinh về cõi Ngài, vậy bọn chúng sinh tất nhiên là tổng quan hết. Hạ hạ phẩm vãng sinh, Phàm Thánh Đồng Cư đều bao gồm trong đó. Bọn họ đương nhiên có phần. Sinh mang đến cõi đó đều được thần thông tự tại Ba-la-mật-đa, là thần thông tự tại như đang giảng ở chỗ trên, đó là thần túc thiên biến vạn hoá. “Ba-la-mật-đa”, câu này là Phạn ngữ, chân thành và ý nghĩa là viên mãn, là thần thông tự tại viên mãn. Nếu như như chặt chẽ mà nói, Phật mới có được năng lực này. Năng lượng này của Phật mới chân thực viên mãn. Bồ-tát tuy gồm nhưng vẫn gần đầy đủ. Đây đều vày oai thần của Phật A-di-đà góp đỡ, thật bắt buộc nghĩ bàn. Tiếp theo là lấy ví dụ nói rõ năng lực cứu cánh tròn đầy này, một sự việc không thể suy nghĩ bàn, đó chính là cúng nhường nhịn vô lượng vô bờ chư Phật Như Lai. Sự cúng dường này là gì? Như vừa rồi vẫn nói, tuyệt nhất định sử dụng thần lực phân thân biến đổi hoá đồng thời để đi bái dường.

“Trong khoảng một niệm” mang lại nơi rồi, vận tốc rất nhanh, thật quan trọng nghĩ bàn. Thời hạn một niệm là bao lâu? Trong gớm Phật nói, thời hạn là mẫu khảy móng tay của một tín đồ rất khỏe, khôn cùng dũng mãnh. Một cái khảy móng tay của người sức khỏe kém thì đủng đỉnh chạp, vậy một người sức khỏe tốt có sức mạnh khảy được nhanh. Một cái khảy móng tay này thời hạn rất ngắn, bao gồm 60 sát-na; một sát-na bao gồm 900 lần khởi niệm. Có thể thấy niệm này rất nhỏ, thời hạn rất ngắn. Nơi này ý nói thời gian rất ngắn, trong tim khởi niệm thì đang đi vào nơi.

Thế giới rất Lạc cách xa quả đât Ta-bà này mười muôn ức cõi Phật. Rứa nhưng, một niệm ngay tức thì đến. Thiệt ra, cự ly này siêu ngắn, không hẳn dài. Trong khiếp Hoa Nghiêm nói Ta-bà và rất Lạc phần lớn ở vào biển thế giới Hoa Tạng. Trái đất Hoa Tạng có 20 tầng, Ta-bà và cực Lạc đều tại tầng thứ 13, có thể thấy được thực thụ là ko xa. Như biển thế giới Hoa Tạng, Phật nói quả đât lớn do đó ở ngay lập tức trong thái không này có vô lượng vô biên, vậy cự ly này không biết đến bao xa, nhưng mà cự ly tất cả xa rộng cũng duy nhất niệm tức thời đến. Đây là ý gì? thực tiễn mà nói, vô biên cõi nước cũng không bên cạnh tâm, hầu hết là vật đổi thay hiện tự tự tánh chân tâm, cho nên vì thế tâm này vừa khởi lên đang đi đến rồi. Vậy thì ngày nay họ không có năng lượng phân thân, họ có khởi niệm nhưng chưa đến dược. Bạn ở trái đất Tây Phương rất Lạc có bản lãnh này, chúng ta vừa khởi niệm, thân đang đi vào chỗ bọn họ muốn. Đây là phân thân, là hoá thân.

“Trong khoảng chừng một niệm, còn nếu không đi mọi trăm năm ngàn vạn ức cõi Phật”. Đây là nói có được năng lượng này chỉ trong vòng một niệm. Như trong Đại Kinh sẽ nói: “Mười phương chẳng lìa cõi này, cha đời chẳng tránh một niệm”. Phần nhiều lợi ích chân thực này, trong khiếp Đại thừa đã nói. Vậy thì đi mang đến mười phương cõi nước Phật để làm gì? Tuần tự cúng dường khắp cả chư Phật. Đây là nói các vị Bồ-tát đang đi trải qua nhiều cõi nước Phật. Như vậy, bài toán cúng dường, quá sự chư Phật cũng khá nhiều. Các bạn đi cúng nhịn nhường Phật, Phật một mực nói pháp cho bạn nghe. Một ngày, một vị Phật nói cho chính mình nghe một câu pháp. Trong một ngày, các bạn cúng nhường vô lượng chư Phật thì nghe được vô lượng pháp. Đại Tạng Kinh của họ không biết từng nào ngàn lần, vạn lần v.v..., cũng đó là nói fan ở địa điểm đó tiến trình tu tập vô cùng nhanh.

Nguyện 12: đưa ra quyết định thành Chánh Giác.

Âm: xẻ tác Phật thời, cài chúng sinh, sinh bổ quốc giả, viễn ly phân biệt, chư căn tịch tĩnh. Nhược bất quyết định, thành Đẳng Chánh Giác, bệnh đại Niết-bàn, bất thủ Chánh Giác.

Nghĩa: lúc tôi thành Phật, nếu có chúng sinh sinh về cõi nước tôi, xa lìa trọng điểm phân biệt, các căn tịch tịnh. Trường hợp họ chẳng ra quyết định thành Đẳng Chánh Giác, bệnh đại Niết-bàn, thề ko thành Chánh giác.

Giảng:

Nguyện này của Phật A-di-đà cũng tương tự một lời xác nhận, một lời bảo đảm, một giấy chứng nhận thành Phật cho chúng sinh lúc tới Tây Phương cực Lạc. Lời nguyện này siêu quan trọng, bao hàm tất cả bọn chúng sinh và bọn họ trong đó. Người sinh đến trái đất Cực Lạc “lìa xa trọng điểm phân biệt”, đây đó là trong giới gồm định. “Các căn vắng tanh lặng”, vì chưng đây rất có thể biết ở thế giới Tây Phương, giới định huệ viên dung, một đó là ba, tía là một. Nếu như nói một thì duy nhất định bao quát hai các loại kia vào đó, chính vì thế mà tu hành trọn vẹn, bệnh đắc trọn vẹn. Cúng nhường khắp chư Phật, được trí óc Phật, cho cho nên việc tu học gần như được viên mãn.

Tất cả những pháp vốn im lẽ, cảm xúc hiện tại của chúng ta thì không vắng lặng. Rứa nhưng, thực chất nó vẫn luôn lặng lẽ, còn nếu như không vắng lặng, bởi sao chư Phật Như Lai lại thấy được loại tướng này, còn chúng ta không thấy? Vậy thì vày đây hoàn toàn có thể biết, vật cản này chưa hẳn ở cảnh giới bên ngoài, chính phiên bản thân họ sinh ra chướng ngại, chính bọn họ có vấn đề. Sự việc là gì? là vì tâm loạn động. Tâm này vừa cồn thì toàn bộ các pháp hầu hết đối lập, tất cả sinh có diệt, gồm đến gồm đi, có phải có trái. Khi trung tâm vừa khởi niệm liền hiện ra những hiện tượng này. Những hiện tượng này vốn là ko có. Trong luận Khởi Tín nói: “Bổn giác vốn có, bất giác vốn không”. Xưa nay không tồn tại cho nên gọi là một niệm bất giác nên có vô minh, vô minh đó là tướng động, vì chưng động buộc phải không được thanh tịnh, hoàn toàn trái ngược cùng với tánh đức vốn có. Ở vào cảnh giới nhất chân, hay nói một cách khác là cảnh giới sống động thì đông đảo thứ phần đa chẳng gồm chẳng không, không có phân biệt, không có chấp trước. Nếu sử dụng lời nhằm nói thì đó là các căn im lẽ, xa lìa mê lầm phân biệt. Fan học Phật tu hành vào vô lượng kiếp chính là đem dòng sai lầm, tập khí này tu sửa nỗ lực đổi, hồi phục để các căn được thanh tịnh.

Lặng lẽ đến trình độ chuyên môn tương đối thì tự nhiên khai ngộ, ngay tức thì thấy được phiên bản tánh. Kiến tánh rồi thành Phật. Mang lại nên, lời nguyện nói “nếu chẳng ra quyết định thành Đẳng Chánh Giác, bệnh đại Niết-bàn”, đấy là chứng được Phật trái tột cùng, họ gọi thành Phật. Lý thuyết Thiên thai tông nói tất cả bốn loại Phật là Tạng, Thông, Biệt, Viên. Nơi đây, nghĩa là triệu chứng được quả vị cứu cánh Viên giáo. Vậy thì vãng sinh đến quả đât Tây Phương rất Lạc, ngay trong một đời một mực thành Phật. Đây là đại nguyện không thể nghĩ bàn của Phật A-di-đà. Pháp môn này, bạn xưa gọi là Phật pháp tức thì trong đời thành Phật. Kế bên pháp môn này ra, tu học bất kể pháp môn nào thì cũng đều quan trọng trong một đời được thắng lợi mà buộc phải nhiều đời những kiếp, trải qua bố đại A-tăng-kỳ kiếp, cho tới vô lượng kiếp.

Có tín đồ nghi vấn: Vậy bọn họ chết rồi đến trái đất Cực Lạc new thành tựu trái Phật. Lời nói này đã sai và chúng ta cũng đầy đủ thấy sai. Trường hợp như chết rồi thì thất bại, còn có thể thành tựu được sao! bị tiêu diệt rồi thì đề nghị luân hồi. Vị trí này thành thật mà nói, nếu bị tiêu diệt rồi thì rất thê thảm, cấp thiết cứu được. Tu pháp môn này là pháp môn không chết. Thông thường, khi tuổi thọ hết đề xuất chết, nhưng lại ko chết, Phật A-di-đà mang đến tiếp dẫn bọn họ về quả đât Cực Lạc. Vì chưng thế, các vị phải cần biết, vãng sinh là sống mà đi về tây phương chứ không phải chết rồi new đi.

Khi lâm chung, bắt gặp Phật cho tiếp dẫn ngay tức thì theo Phật. Thân thể này sẽ không cần nữa bỏ đi. Bởi đó, bạn sống nhưng mà đi, chẳng cần chết nhưng mà đi. Việc này các vị phải hiểu cụ thể thấu đáo. Pháp môn này chân thực chính là pháp môn ko chết. Cái bị làm thịt thối này không hẳn thứ xuất sắc nên vứt đi. Bình thường chúng ta không giải pháp gì quăng quật bỏ. Khi Phật đến, nương vào Phật lực giúp đỡ mới có thể đem cái thân này buông bỏ mà thuộc đi cùng với Phật. đến nên, người dân có phước báo béo chẳng thể ko tu phước. Phước báo siêu quan trọng. Thông thường tôi khuyến khích những vị đồng tu đề nghị tam phước, sáu pháp hòa, yêu cầu tu lục độ, đây gần như là tu phước. Bọn họ tu phước nhưng không nên hưởng không còn phước, phước báo giữ lại lại sau cuối hãy hưởng. Sau cuối là thời tự khắc nào? Đó chính là thời khắc vãng sinh. Người sống động có phước báo thì không bị bệnh, hiểu rằng ngày tiếng ra đi, Phật cho tiếp dẫn, ngồi vãng sinh cũng được, đứng vãng sinh cũng được, thật tự tại biết bao! Đó gọi là bao gồm phước báo, phước báo cả đời luôn luôn giữ lại cho lúc đó mà dùng. Câu hỏi này thật tự tại, trường đoản cú tại để vãng sinh.

Lúc trước, ngay lúc tôi sẽ thọ giới, Hòa thượng giới sư của cửa hàng chúng tôi là pháp môn sư Đạo Nguyên bao gồm nói cho shop chúng tôi nghe một công án, công ty Phật gọi là công án, bạn thường hotline là kỳ tích, nạm nhưng là việc thật, không phải giả dối. Về trước, tất cả một bạn xuất gia, thời gian vãng sinh, ông hỏi hầu như người, các vị tất cả thấy qua bạn ngồi vãng sinh chưa? Có tín đồ nói thấy. Ông nói còn có người đứng vãng sanh thì sao? Mọi bạn nói cũng có thể có nghe qua. Kết quả ông đầu trút xuống đất, chân thẳng lên cao và hỏi: vãng sinh như vầy những vị có nghe cốt truyện chưa? chúng ta nói không nghe. Ngay đó ông ngay tức khắc vãng sinh. Đây thật gồm phước báo, đó là du hí nhân gian. Cho nên, nói chúng ta vãng sinh nên như vậy bắt đầu tự tại. Nằm căn bệnh liệt bên trên giường mà lại ra đi thì quá lose kém rồi, đó đó là nói không có phước báo. Vày vậy, câu hỏi này cực kỳ quan trọng, siêu thiết yếu.

Đối với phần đông người không tồn tại phước báo, khi bị bệnh rồi lâm bình thường vãng sinh. Chúng ta phải luôn trợ giúp trợ niệm đến họ. Khi sắp tới ra đi, tướng tá mạo đổi khác rất tốt, chiếc cằm vẫn đang đụng đậy, cố gắng nhưng không tồn tại âm thanh. Fan niệm Phật chúng ta cho rằng họ sẽ ở cùng bọn họ niệm Phật. Thiệt ra chưa phải vậy, thật ra bọn họ nói đang nhìn thấy Phật cho tiếp dẫn, người ta muốn nói với mọi người, cùng chào thân ái mọi fan nhưng không nói ra tiếng, thể lực của mình không đầy đủ nói ra lời, chính là còn sống mà lại vãng sinh về với Phật, thiết yếu nói chết. đến nên, nói một bí quyết rõ ràng, pháp môn này là pháp môn không chết. Các bạn xem chúng tôi đang còn sống mà vãng sinh, sinh đến trái đất Cực Lạc một đời thành Phật, không nên trải khuất thứ hai, cố định thành Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác. Đây đó là bổn tâm, bổn nguyện của Phật A-di-đà, duy chỉ tất cả một mong muốn rộng đọ vô biên bọn chúng sinh, giúp sức mọi tín đồ trong một đời hội chứng đắc cứu giúp cánh Niết-bàn.

Các nguyện trên hầu như nói rõ sinh đến thế giới Cực Lạc được báo thân vi diệu chân thực bất khả tứ nghì, không rất nhiều đạo lực thần thông trí óc đầy đủ, hơn nữa Phật A-di-đà còn bảo đảm an toàn cho họ một đời thành Phật viên mãn. đến nên, lúc đọc đến những lời nguyện này, làm sao mà không thích vãng sinh chứ! không tồn tại lý vì nào không muốn về Tây Phương rất Lạc.

Trong 48 nguyện, Đại sư Thiện Đạo hotline năm nguyện (nguyện 12: Quyết thành Chánh Giác; nguyện 13: Ánh sáng vô lượng; nguyện 15: thọ mạng vô lượng; nguyện 17: Chư Phật khen ngợi; nguyện 18: Mười niệm được vãng sinh) đa số là nguyện c

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.