Truyện: Sự Tích Hồ Gươm

Vào thời giặc Minh đặt ách đô hộ ngơi nghỉ nước Nam, bọn chúng coi dân ta như cỏ rác, làm các điều bạo ngược, trần giới căm giận chúng mang đến xương tủy. Bấy giờ làm việc vùng Lam Sơn, nghĩa quân nổi dậy chống lại chúng, nhưng lại trong buổi đầu thế lực còn non yếu buộc phải nhiều lần nghĩa quân bị thua. Thấy vậy, đức Long Quân quyết định cho nghĩa binh mượn thanh gươm thần nhằm họ giết mổ giặc.

Bạn đang xem: Sự tích hồ gươm

Hồi ấy, sinh hoạt Thanh Hóa có một bạn làm nghề đánh cá tên là Lê Thận. Một tối nọ, Thận thả lưới tại một bến vắng ngắt như thường xuyên lệ. Khi kéo lưới lên, quý ông thấy nằng nặng, trong bụng mừng thầm, có thể là có cá to. Nhưng khi thò tay vào bắt cá, Thận chỉ thấy bao gồm một thanh sắt; đấng mày râu vứt luôn luôn xuống nước, rồi lại thả lưới tại một chỗ khác.

Lần thứ hai chứa lưới lên cũng thấy nặng tay; Thận không ngờ thanh sắt vừa rồi lại chui vào lưới mình. Nam nhi lại nhặt lên với ném xuống sông. Lần lắp thêm ba, lại vẫn thanh fe ấy mắc vào lưới. Lấy làm cho quái lạ, Thận gửi lại mồi lửa chú ý xem. Thốt nhiên chàng reo lên:

– Ha ha! Một lưỡi gươm!

Về sau Thận kéo đoàn quân khởi nghĩa Lam Sơn. Nam giới hăng hái gan góc không nại nguy hiểm. Một hôm soái tướng Lê Lợi cùng mấy fan tùy tòng mang lại nhà Thận. Trong túp lều buổi tối om, thanh fe hôm đó tự nhiên sáng rực lên làm việc xó nhà. Lấy làm lạ, Lê Lợi nỗ lực lấy xem với thấy bao gồm hai chữ “Thuận Thiên” xung khắc sâu vào lưỡi gươm. Song tất cả mọi người vẫn ngần ngừ đó là báu vật.

Một hôm, bị giặc đuổi, Lê Lợi và các tướng chạy toá thân mỗi cá nhân một ngả. Thời gian đi sang một khu rừng, Lê Lợi tự dưng thấy một tia nắng lạ bên trên ngọn cây đa. Ông trèo lên bắt đầu biết kia là một chiếc chuôi gươm núm ngọc. Nhớ mang đến lưỡi gươm trong nhà Lê Thận, Lê Lợi rút lấy chuôi giắt vào lưng.

Ba ngày sau, Lê Lợi gặp gỡ lại tất cả chúng ta trong đó gồm Lê Thận. Lê Lợi mới đem chuyện bắt được chuôi gươm đề cập lại mang đến mọi fan nghe. Khi lấy tra gươm vào chuôi thì vừa như in.

Lê Thận nâng gươm lên ngang đầu nói với Lê Lợi:

– Ðây là Trời có ý phó thác mang lại minh công thao tác làm việc lớn. Shop chúng tôi nguyện đem xương thịt của chính bản thân mình theo minh công, cùng rất thanh gươm thần này nhằm báo đền rồng Tổ quốc!

Từ kia nhuệ khí của nghĩa quân ngày một tăng tiến. Trong tay Lê Lợi, thanh gươm thần vẫy vùng khắp những trận địa, làm cho quân Minh bạt vía. Uy thanh của nghĩa binh vang khắp nơi. Họ không phải trốn tránh như trước mà xông xáo đi kiếm giặc. Họ không phải ăn uống âu sầu như trước nữa, đã gồm có kho lương của giặc new cướp được tiếp tế mang lại họ. Gươm thần đang mở đường mang lại họ đánh tràn ra mãi, cho tới lúc không thể bóng một tên giặc trên khu đất nước.

Một năm sau khoản thời gian đuổi giặc Minh, một hôm Lê Lợi – bấy giờ đã làm vua – cưỡi thuyền rồng đi dạo quanh hồ Tả Vọng trước khiếp thành. Nhân dịp đó, Long Quân không nên rùa quà lên đòi lại thanh gươm thần. Khi mẫu thuyền long tiến ra giữa hồ, thoải mái và tự nhiên có một con rùa phệ nhô đầu và mai lên khỏi khía cạnh nước. Theo lệnh vua, thuyền đi chậm rãi lại. Ðứng làm việc mạn thuyền, vua thấy lưỡi gươm thần đeo bên người tự nhiên động đậy. Bé rùa rubi không sợ người, nhô đầu lên cao nữa với tiến về phía thuyền vua. Nó đứng nổi trên mặt nước và nói: “Xin hoàng thượng hoàn gươm lại cho Long Quân!”.

Vua rút gươm quẳng về phía rùa vàng. Cấp tốc như cắt, rùa há miệng ngoạm lấy thanh gươm và lặn xuống nước. Gươm cùng rùa sẽ chìm lòng nước, tín đồ ta vẫn còn thấy đồ gì sáng le lói dưới mặt hồ xanh.

Từ kia hồ Tả Vọng ban đầu mang tên là hồ gươm hay hồ nước Hoàn Kiếm.

Mời các bạn cùng đón xem đoạn phim truyện “Sự tích hồ Hoàn Kiếm” tại đây:

Sự tích hồ nước Gươmlà truyện truyền thuyết ca ngợi chiến thắng của cuộc khởi nghĩa Lam Sơn với giải thích nguồn gốc tên call của hồ hoàn kiếm ngày nay.


Vào thời giặc Minhxâm lược nước ta, đi cho đâu chúng cũng tàn sát bạn dân vô tội, cướp tách bóc của cải của nhân dân. Cuộc sống thường ngày của người dân vô cơ cực khổ, và lầm than. Thấy cuộc sống đời thường của trăm dân như vậy một số trong những người có lòng yêu thương nước đã tụ họp lại cùng nhau cùng bàn bạc làm một cuộc khởi nghĩa để cản lại sự tàn tệ và bạo ngược của quân giặc. Trong những số đó có nghĩa quân sinh hoạt vùng Lam Sơn.

Tuy nhiên, nghĩa binh cũng chỉ toàn là những người dân nông dân áo vải, binh khí thì lạc hậu mà không thu hút được rất nhiều người nên chưa có đủ sức khỏe để chiến đấu hạn chế lại quân giặc. Không hề ít lần nghĩa quân đã vực lên khởi nghĩa dẫu vậy lần nào cũng trở nên binh tướng đơn vị Minh đánh cho bại trận. Đức Long Quânnhìn thấy tấm lòng đánh nhau quả cảm và ý thức yêu nước của nghĩa quân, liền quyết định cho nghĩa quân mượn thanh gươm thần để tăng thêm sức bạo gan và sĩ khí võ thuật cho họ.

Hồi ấy ở Thanh Hóa, tất cả một người đi tấn công cá dưới sông, khi dàn ra thấy lưới cực kỳ nặng. Anh ta suy nghĩ thầm trong bụng: “Phen này có thể là được không ít cá lắm đây!“. Tuy nhiên khi lưới được vuốt lên thì không tồn tại một nhỏ cá nào mà chỉ là một lưỡi gươm cũ. Anh ta liền vứt lưỡi gươm quay trở lại sông, lần đồ vật hai đấng mày râu kéo lưới, lưỡi gươm ấy lại vướng vào. Lần này anh quăng lưỡi gươm ra đi hơn nữa.

Xem thêm: Tẩy Tế Bào Chết Có Tác Dụng Tẩy Tế Bào Chết, Tẩy Da Chết Thế Nào Cho Đúng

Đến lần thứ tía kéo lưới vẫn luôn là lưỡi gươm kia mắc vào. Thấy lạ, anh liền cụ lưỡi gươm cũ lên và mang về để trong góc nhà. Tín đồ đó tên là Lê Thận – một dân cày quê ngơi nghỉ Thanh Hóa, tất cả lòng yêu nước nồng nàn, từ tương đối lâu đã tất cả ý ý muốn gia nhập cùng nghĩa quân Lam Sơn.

Lực lượng của nghĩa binh Lam Sơn hiện nay đã ngày càng đông, ý muốn chiêu binh thêm rất nhiều người tài năng và bao gồm lòng yêu nước tham gia. Lê Thận có sức khỏe cùng cùng với lòng yêu thương nước mong mỏi đánh đuổi giặc ngoại xâm từ rất lâu nên đã gia nhập nghĩa quân. Anh gia nhập những cuộc chiến quan trọng và góp nhiều công sức của con người trong những trận win lớn, được Lê Lợi cực kỳ tin tưởng.

Một lần Lê Lợi đưa quân qua vùng Thanh Hóa đã vào nhà Lê Thận nhằm nghỉ ngơi. Vừa vào tới nhà, Lê Lợi và các tướng lĩnh thấy lưỡi gươm cũ quăng quật ở xó nhà đất của Lê Thận phát ra ánh hào quang quẻ sáng chói. Mọi bạn tiến lại cầm lên coi thì thấy trên lưỡi gươm tất cả khắc nhị chữ “thuận thiên”. Tất cả vô cùng không thể tinh được nhưng cũng không nghĩ đó là báu vật, chỉ cho chính là lưỡi gươm bình thường mà thôi.


*

Thời gian sau, nghĩa quân tổ chức rất nhiều trận tiến công trả quân Minh. Trong một đánh không may nghĩa quân bại trận, Lê Lợi bị quân giặc xua theo vào vào rừng sâu. Khi đang làm việc trốn, ông quan sát thấy gồm một đồ sáng chói trên cành cây. Lấy có tác dụng tò mò, Lê Lợi liền trèo lên cây cỏ thì thấy một cái chuôi gươm cố kỉnh ngọcsáng bao phủ lánh. Lại ghi nhớ tới hôm trong nhà Lê Thận gồm lưỡi gươm phát sáng Lê Lợi liền gắng chuôi gươm về.

Vài hôm sau, chạm chán Lê Thận, Lê Lợi nói lại chuyện nhặt được chuôi gươm chiếu sáng và bảo Lê Thận cho mượn lưỡi gươm cũ. Ko ngờ sau khoản thời gian cho lưỡi gươm vào trong chuôi gươm thì lại vừa in như một cặp, lưỡi gươm trở lên sáng chói và sắc và nhọn vô cùng.

Lê Thận cùng mọi fan ở này đều quỳ rạp bên dưới chân Lê Lợi nhưng mà rằng: “Có lẽ đấy là gươm báu trời ban, góp nghĩa quân tấn công giặc xâm lược. Nay xin chủ tướng cầm gươm báu để lãnh đạo nghĩa quân tiến công đuổi giặc Minh thoát khỏi bờ cõi nước ta, khiến cho muôn dân được hưởng cuộc sống yên bình”.

Lê Lợi dấn thanh gươm từ tay Lê Thận, hứa đang dốc không còn lòng lãnh đạo nghĩa quân thuận theo ý trời.

Kể từ bỏ đó, nghĩa quân đánh đâu thắng đó, trăm trận trăm thắng. Dần dần lực lượng quân Minh bị suy yếu, nghĩa quân không thể phải trốn sinh hoạt trong rừng nữa, mà đưa sang tuyên chiến đối đầu và cạnh tranh trực diện. Kho lương thực cũng ngày càng đầy đủ do thu được của quân giặc càng giúp cho quân lính cóthêm khí cầm cố chiến đấu hơn trước.

Chẳng bao lâu sau, bên dưới sự lãnh đạo của Lê Lợi và nhờ gươm thần nhưng mà nghĩa quân đã vượt qua quân Minh. Giặc lo lắng bỏ dỡ chạy về phương Bắc, muôn dân lại được thái bình.

Sau khi tiến công đuổi hết giặc Minh, Lê Lợi lên ngôi vua nhằm trị bởi vì và thống nhất khu đất nước.

Một năm sau, khi nhà vua cùng những bề tôi thân tín ngồi thuyền đi dạo trên hồ Tả Vọng trước gớm thành. Đức Long Quân không đúng rùa vàng lên để lấy lại thanh gươm thần.

Khi thuyền ra tới giữa hồ thì bất ngờ từ bên dưới làn nước trong xanh, có một nhỏ rùa đá quý ngoi đầu lên, đựng tiếng:

– Thưa công ty vua, trước khi Đức Long Quân tất cả cho công ty vua mượn thanh gươm thần để đánh giặc. Ni nghiệp lớn đã trả thành, xin nhà vua hãy trả lại gươm thần!

Lê Lợi nghe xong, liền cởi thanh gươm bên mình ra, cố gắng hai tay và dâng lên trước phương diện rùa vàng. Thanh gươm bất ngờ bay ngoài tay bên vua sang miệng rùa vàng. Rùa đá quý ngậm mang gươm, lặn xuống hồ phát triển thành mất.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.